Chương trước
Chương sau
“3 tỷ? Một thanh đồng khí rách nát như thế mà đấu giá đến 3 tỷ?” Thư ký Lưu trực tiếp sửng sốt: “Tổng giám đốc, ngộ nhỡ còn chưa đấu giá đến 3 tỷ thì anh ta không theo nữa, vậy đến lúc đó há không phải chúng ta tốn giá cao mua được hay sao?”
Thư ký Lưu biết tổng giám đốc không thiếu tiền, nhưng bỏ ra giá cao như vậy chỉ để mua một thanh đồng rách nát như này, thật sự không hay lắm.
“Yên tâm, anh ta sẽ theo.” Cậu ba Dương cong miệng ẩn hiện vài phần quỷ dị, loại tốc độ đấu giá theo đó, không cần nói là 3 tỷ, anh cảm thấy cho dù đến 15 tỷ người đó cũng sẽ theo.
Cậu ba Dương phát hiện, người đó không chỉ nhằm rõ ràng vào anh, hơn nữa người đó làm việc rất tùy hứng, rất ngỗ ngược, không chút nể nang.
Cho nên, anh rất chắc chắn người đó nhất định sẽ theo.
“Hiểu rồi, tiếp tục.” Cố Ngũ nhận được chỉ thị thì trên mặt nhiều thêm vài phần hứng thú, anh ta tin tưởng phán đoán của lão đại sẽ không sai, cho nên anh ta tiếp tục chơi cùng đối phương.
Bây giờ nhượng bộ, lão đại nhà anh khả năng sẽ mất mặt, nhưng nếu như đấu giá đến 3 tỷ, bọn họ dừng lại, sau đó lão đại lại cố ý nói nhường thứ này, đến lúc đó tình huống hoàn toàn sẽ khác rồi.
Lão đại không hổ là lão đại, chính là lợi hại!
Cố Ngũ tiếp tục ấn chuông, đối phương tiếp tục không nể nang mà theo, mỗi lần đều như thế.
Lần này Cố Ngũ cũng không có dừng lại, mà đối phương lại theo quá nhanh, tiếng chuông này nghe giống như nối tiếp không dứt, giống như một tiếng chuông cứ vang mãi.
Lần này MC thật sự không kịp báo giá rồi, có điều may mà bên Hồng Nguyệt Lâu có máy tính tự động tính số, MC bèn trực tiếp đem số liệu trên máy tính trực tiếp chiếu lên màn hình lớn, để mọi người tự xem.
Người ở đây đều đã hoàn toàn ngây ngốc, đều có một loại cảm giác không biết mình đang ở đâu.
“Đây thật là đủ kịch liệt.” Sở Bách Hà từ trong tiếng chuông mà hoàn hồn lại, nhìn sang Đường Minh Hạo, có một loại cảm giác khó nói thành lời.
Vốn dĩ, bé Minh Hạo nhà cô ta là muốn tranh đồ với cậu ba Dương, nhưng bé Minh Hạo đây còn chưa kịp ra tay thì nhảy ra một kẻ địch mạnh như thế?
Đây rốt cuộc là sao?
“Bé Minh Hạo, bây giờ đều không có không gian cho cháu phát huy rồi.” Sở Bách Hà nhìn gương mặt nhỏ của Đường Minh Hạo hơi nhăn lại thì có hơi buồn cười, bé Minh Hạo chắc chắn cũng không ngờ sẽ xảy ra tình huống này?
Bé Minh Hạo đã tra nhiều tư liệu như thế, chuẩn bị nhiều như thế, nhưng chắc chắn không ngờ sẽ xuất hiện sự cố như này.
Thật là người tính không bằng trời tính.
Khóe môi của Đường Minh Hạo lúc này mím chặt, tay của cậu nhóc đặt ở bên cạnh cái chuông, nhưng lại mãi không có cơ hội ấn xuống, tâm trạng của cậu nhóc lúc này cũng rất buồn bực.
Cái người đột nhiên chui ra này quả thật là hủy đi kế hoạch của cậu nhóc, nhưng cậu nhóc bây giờ càng muốn biết người đối đầu với Dương Tầm Chiêu rốt cuộc là ai?
Anh ta rốt cuộc muốn làm gì?
“Dì Bách Hà, dì nói người này có thù oán gì với Dương Tầm Chiêu?” Lông mày của Đường Minh Hạo nhíu chặt, rất nghiêm túc suy nghĩ.
“Dì cũng không biết, người giống như cậu ba Dương có mấy kẻ thù là chuyện bình thường, có điều kẻ thù thật sự cũng không có khả năng ngang nhiên đối đầu với cậu ba Dương trên chính địa bàn của cậu ba Dương được? Nhìn tình huống này không giống là kẻ thông thường, ít nhất chắc không phải là kẻ thù trên thương trường của cậu ba Dương, có thể làm kẻ địch trên thương trường với cậu ba Dương thì không có khả năng sẽ dùng cách rõ ràng mà trẻ con như vậy được.” Sở Bách Hà cũng nghĩ không thông, quan trọng là cách làm của người phòng bao số 10 thật sự quá kỳ lạ rồi.
“Dì nói xem, liệu có phải là tình địch?” Mắt của Đường Minh Hạo bỗng sáng lên, giọng nói cũng có hơi cao hơn, có điều bởi vì tiếng chuông còn đang vang, ngược lại cũng không có ai có thể nghe thấy lời của cậu nhóc.
“Tình địch sao?” Mắt của Sở Bách Hà nhanh chóng nheo lại: “Lấy mị lực của mẹ cháu, cậu ba Dương có vài tình địch là chuyện rất bình thường, có điều người có ý tứ với mẹ cháu dì đều rõ, ngay cả lão đại cũng không dám đối đầu với cậu ba Dương như thế, người khác thì còn có ai? Lẽ nào mẹ cháu gần đây có tình hình mới?”
Sở Bách Hà khi hỏi ra lời này, trên mặt rõ ràng nhiều thêm vài phần phấn khích, nếu thật là như thế, vậy thì càng náo nhiệt rồi.
“Ngược lại có một người, có điều lấy thân phận của người đó, không thể xuất hiện ở đây? Cũng không thể làm ra chuyện như này.” Lông mày của Đường Minh Hạo nhíu lại, cậu nhóc ngược lại nghĩ tới một người, chính là Viên Quân Doanh, nhưng Viên Quân Doanh chắc chắn không thể xuất hiện ở đây?
Cho dù xuất hiện ở đây, cũng tuyệt đối sẽ không khoa trương tùy hứng như này.
“Ai? Là ai?’ Sở Bách Hà lập tức lấy lại tinh thần, hai mắt tràn ngập ánh sáng, một khoảng thời gian không gặp, không ngờ Thanh Thanh nhà cô ta thật sự có tình hình mới.
“Viên Quân Doanh, từng theo đuổi mẹ cháu, có điều bị Dương Tầm Chiêu trực tiếp đánh bại rồi, gần đây đều chưa từng xuất hiện.” Đường Minh Hạo nghĩ tới chuyện lần trước, từ sau lần đó, Viên Quân Doanh chưa từng xuất hiện lần nào nữa, cũng không có làm gì với mẹ cả.
Cho nên chắc chắn là lần đó Dương Tầm Chiêu đã trực tiếp đánh bại Viên Quân Doanh rồi.
“Vãi, không hổ là cậu ba Dương, cậu ba Dương cũng quá lợi hại rồi.” Sở Bách Hà sững ra, cô ta đương nhiên biết Viên Quân Doanh là ai, lúc này trong mắt cô ta tràn ngập sự khâm phục, cậu ba Dương thật sự quá lợi hại rồi.
“Có điều lời phân tích vừa rồi của cháu rất đúng, người của phòng bao số 10 chắc chắn không thể là Viên Quân Doanh được.” Sở Bách Hà biết càng là người có thân phận đặc biệt như thế làm việc càng cẩn trọng, mà người của phòng bao số 10 muốn khoa trương bao nhiêu thì có khoa trương bấy nhiêu, muốn ngang ngược bao nhiêu có ngang ngược bấy nhiêu.
“Có điều, tình địch mà Bé cưng nói, dì ngược lại cảm thấy cũng có khả năng.” Sở Bách Hà luôn thích lắm chuyện, chuyện như này cô ta luôn có hứng thú nhất: “Bé cưng, cháu nói xem, mẹ cháu liệu có giấu chúng ta có tình hình mới không? Ngay cả cháu cũng không biết tình hình mới sao?”
“Mẹ cháu chắc chắn sẽ không, trái tim của mẹ cháu bây giờ đều đặt trên người Dương Tầm Chiêu, không thể sẽ đột nhiên thích người khác, có điều cũng không loại trừ có người yêu thầm mẹ cháu, sau đó tìm Dương Tầm Chiêu gây chuyện.” Đường Minh Hạo đối với mẹ của mình vẫn rất hiểu, mẹ thích Dương Tầm Chiêu, không có khả năng sẽ dễ dàng thích người khác được.
“Bé Minh Hạo, dì cảm thấy cháu phân tích quá đúng.” Sở Bách Hà liên tiếp gật đầu, nghe thấy lời của bé Minh Hạo, cô ta cũng cảm thấy sẽ là loại khả năng này: “Vậy chúng ta bây giờ còn cần làm chút gì đó không?”
“Trước tiên xem đã rồi nói.” Khóe môi của Đường Minh Hạo hơi nhếch lên, cậu nhóc bây giờ cho dù muốn làm gì đó cũng không có cơ hội, tốc độ của phòng bao số 10 quá nhanh rồi, cậu nhóc cũng tranh không lại.
Lúc này, số hiển thị trên màn hình đã đến 3 tỷ.
Vừa tròn 3 tỷ, là giá của phòng bao số 10.
Cố Ngũ nhìn thấy đã đến 3 tỷ, trực tiếp mỉm cười: “Lão đại, được rồi.”
Cố Ngũ cuối cùng dừng lại, không có tiếp tục ấn chuông nữa!!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.