Chương trước
Chương sau
“Nhằm vào kiểu này cũng quá rõ ràng rồi?” Sở Bách Hà cũng có hơi ngây dại rồi, người này làm cũng quá rõ ràng rồi?
“Bé Minh Hạo, chúng ta bây giờ phải làm sao?” Sở Bách Hà nhanh chóng nhìn sang Đường Minh Hạo, cô ta cảm thấy hôm nay khả năng sẽ có một vở kịch hay.
Không biết loại tình huống này bé Minh Hạo sẽ làm thế nào.
“Trước tiên xem đã rồi nói.” Đường Minh Hạo thu tay lại, không vội ấn chuông nữa, cậu nhóc muốn xem thử đây rốt cuộc là tình huống gì?
Xem thử người đó rốt cuộc muốn làm cái gì?
“Rốt cuộc là ai dám trực tiếp đối đầu với cậu ba Dương?” Sở Bách Hà lúc này nghĩ không thông nhất chính là điểm này, lấy thân phận của cậu ba Dương, ở thành phố A chắc không có ai dám chọc giận?
Hơn nữa ở thành phố A rất nhiều người đều biết quan hệ của cậu ba Dương với Đường Lăng, nếu trước đó khi nhà họ Đường xảy ra chuyện, hoặc còn có khả năng có người bỏ đá xuống giếng, nhưng bây giờ chuyện của Đường Vân Thành đã hoàn toàn giải quyết rồi.
Bây giờ Đường Vân Thành thăng chức coi như là chuyện chắc như định đóng cột rồi, nhà họ Đường sau này sẽ càng ngày càng lợi hại, Đường Lăng tự nhiên cũng sẽ càng lúc càng lợi hại.
Cậu ba Dương cộng thêm Đường Lăng, có ai không sợ chết dám chọc giận chứ?
Sở Bách Hà biết lão đại thích Thanh Thanh, nhưng bởi vì quan hệ của cậu ba Dương, lão đại bây giờ cái gì cũng không dám làm.
Đường Minh Hạo liếc nhìn phòng bao sát vách, đương nhiên tình hình bên trong cái gì cũng không nhìn thấy, khóe môi của Đường Minh Hạo hơi mím lại, cậu nhóc cũng rất muốn biết người đó là ai?
“Họ Mặc sao? Thành phố A có nhân vật lợi hại họ Mặc sao? Hoặc không phải ở bên thành phố A? Cả nước Z?” Sở Bách Hà nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra người nào họ Mặc như thế.
“Dì bảo Mộ Dung tra một chút.” Cô ta suy nghĩ một lát, sau đó rút điện thoại ra gửi một tin nhắn cho Mộ Dung Tri, Mộ Dung Tri là cao thủ trong phương diện máy tính, anh ta chắc có thể tra được.
Đường Minh Hạo cũng biết năng lực của Mộ Dung Tri, cho nên đối với cách làm hiện nay của Sở Bách Hà cũng tán đồng.
Có điều Mộ Dung Tri cho dù muốn tra cũng không có nhanh như thế.
Trong phòng bao số 9, Cố Ngũ sững người, sau đó trực tiếp mỉm cười: “Xem ra đây thật sự là nhằm vào chúng ta rồi, lá gan cũng lớn đấy, không biết là ai?”
Cố Ngũ đi theo bên cạnh cậu ba Dương nhiều năm, anh ta hiểu rõ nhất năng lực của cậu ba Dương, mấy năm gần đây, anh ta thật sự chưa từng thấy ai dám đối đầu trực tiếp với cậu ba Dương.
Cùng lúc Cố Ngũ nói chuyện, lần nữa ấn chuông, lần này cũng không có hỏi ý tứ của cậu ba Dương, loại tình huống này thế nào cũng không thể nhún nhường.
Nếu đối phương đã muốn gây chuyện, bên bọn họ tự nhiên phải tiếp đến cùng.
Bên này Cố Ngũ vừa ấn chuông, tiếng chuông của phòng bao số 10 liền vang lên ngay sau đó, gần như đều không có khựng lại gì cả, dường như người của phòng bao số 10 chỉ đợi động tĩnh bên phía cậu ba Dương.
Lúc này tất cả mọi người ở đây đều kinh ngạc đến mức trợn mắt há hốc mồm, đây là tình huống gì thế?
Đây là ai vậy mà ngang nhiên không chút che đậy đối đầu với cậu ba Dương như thế?
“Chuyện này vui rồi đây.” Trong phòng bao số 9 khóe miệng của Cố Ngũ nhếch lên: “Nếu đã như thế, vậy thì từ từ chơi với bọn họ.”
Cố Ngũ lần nữa ấn chuông, mà giống như lần trước, gần như không có bất cứ cách biệt gì, tiếng chuông của phòng bao số 10 lần nữa vang lên.
Theo sát như thế, MC còn chưa kịp báo giá, đương nhiên lúc này MC cũng có hơi ngây dại, nhất thời không có phản ứng lại.
“Lão đại, người này rốt cuộc muốn làm gì?” Cố Ngũ lần này không có tiếp tục vội ấn nữa, mà nhìn sang cậu ba Dương, người này làm quá rõ ràng, rõ ràng đến mức khiến Cố Ngũ có hơi muốn làm rõ.
Có điều nếu thật sự muốn làm rõ sự việc, vậy bắt buộc phải nhận được sự đồng ý của lão đại mới được.
“Không biết.” Cậu ba Dương vẻ mặt không thay đổi, trên mặt không nhìn ra một tia khác thương gì, anh thật sự không biết người đó muốn làm gì, có điều, đối phương đối đầu rõ ràng với anh như thế, không hề che đậy, phải biết đối phương muốn làm gì chắc không thể.
Dương Tầm Chiêu cảm thấy đối phương không chỉ là không hề che đậy, hơn nữa còn đặc biệt lúc này muốn để anh biết.
Chuyện này có chút thú vị.
“Lão đại, vậy chúng ta tiếp tục chứ?” Khi Cố Ngũ hỏi lời này, tay thật ra đã lần nữa đưa qua định ấn chuông lần nữa.
Anh ta đi theo bên cạnh cậu ba Dương nhiều năm như thế, cậu ba Dương có lúc nào nhẫn nhịn? Cho nên hôm nay chuyện này cậu ba Dương không có khả năng cứ để như thế, mặc kệ như thế nào cũng phải làm rõ mục đích của đối phương.
“Tiếp tục.” Cậu ba Dương cầm ly trà trên bàn, khẽ nhấp một ngụm, giọng nói trầm thấp vẫn không nghe ra sự khác thường nào.
“OK!” Cố Ngũ nhận được sự đồng ý của cậu ba Dương, lập tức lần nữa ấn chuông.
Sau đó tiếng chuông của phòng bao số 10 lại vang lên theo, tốc độ rất nhanh.
Tiếng chuông bên này còn chưa có hoàn toàn dứt, tiếng chuông bên kia lại vang lên rồi, nghe rồi hai tiếng chuông đều nối tiếp nhau.
Cố ngũ lại tiếp tục ấn mấy lần, sau đó mỗi lần phòng bao số 10 đều ấn theo không chút do dự.
“Đây cũng quá nhanh rồi, người này là ôm chuông vào trong lòng à? Chỉ đợi bên chúng ta vừa ấn, anh ta cũng ấn?” Cố Ngũ đều có hơi ngây dại rồi, từng thấy kẻ kiếm chuyện, nhưng vẫn chưa từng thấy ai ngang nhiên như thế.
“Tôi cảm thấy giống như vậy.” Thư ký Lưu luôn đứng ở đằng sau không nhịn được tiếp một câu: “Người này rất ngang ngược.”
“Ừm, quả nhiên rất ngang ngược.” Cố Ngũ lúc này rất công nhận quan điểm này của thư ký Lưu.
“Có điều cứ tranh tiếp như này cũng không phải là cách? Tôi cảm thấy người của phòng bao số 10 đó chắc chắn sẽ không nhượng bộ, nếu chúng ta cũng không nhượng bộ, vậy chuyện này cứ kéo dài vô hạn sao? Một thanh đồng khí như này, cũng đấu giá đến tiền tỷ rồi.” Thư ký Lưu không có nhẫn nại như Cố Ngũ, anh ta là thư ký của tổng giám đốc, cũng là trợ lý của tổng giám đốc, anh ta cảm thấy vẫn là cần phải suy nghĩ một chút giá cả, hơn nữa cứ tiếp tục như thế quả thật cũng không phải là cách.
“Vậy phải làm sao? Chúng ta cứ thế mà nhượng bộ?” Cố Ngũ nhìn sang thư ký Lưu, hai mắt hơi nheo lại: “Nếu chúng ta cứ nhượng bộ như thế, vậy tức là chúng ta thỏa hiệp rồi, mặt mũi của lão đại còn cần nữa hay không?”
Thư ký Lưu liếc nhìn cậu ba Dương, thấy cậu ba Dương không có nói chuyện, anh ta cũng không dám lên tiếng nữa.
MC bên dưới đã rất lâu chưa có lên tiếng rồi, bởi vì hai bên ấn chuông thật sự quá nhanh, nhất là phòng bao số 10 theo thật sự rất nhanh.
Đương nhiên, bên cậu ba Dương ít nhiều còn có hơi dừng lại, nhưng MC cũng luôn không lên tiếng, loại tình huống này ông ta thật sự không biết nói gì.
Ông chủ của bọn họ đã đặc biệt dặn dò, thứ này là đặc biệt chuẩn bị cho cậu ba Dương, bây giờ đấu giá ra giá như này, ông ta không dám bán cho cậu ba Dương, đương nhiên cũng không dám bán cho anh Mặc của phòng bao số 10.
Cho nên, ông ta dứt khoát ngậm miệng, có điều, ông chủ hôm nay cũng ở Hồng Nguyệt Lâu, chắc chắn sẽ nhìn thấy tình huống này, ông ta cũng là đang đợi chỉ thị của ông chủ.
“Tiếp tục đấu giá, đấu giá đến 3 tỷ thì nhường cho anh ta.” Cậu ba Dương lắc lắc ly trà trong tay, khóe môi hơi nhếch lên lộ ra ý cười.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.