Chương trước
Chương sau
“Ông ấy là dựa vào nhà họ Dương.” Đường Minh Hạo rõ ràng vẫn có hơi không phục, trong lòng cậu nhóc luôn bám đuổi Dương Tầm Chiêu, cậu nhóc không muốn thua Dương Tầm Chiêu.
Nhưng thật ra trong lòng cậu nhóc cũng rất rõ năng lực của Dương Tầm Chiêu.
“Bé Minh Hạo, lời này của cháu có hơi trái lòng rồi.” Sở Bách Hà há có thể nhìn không ra suy nghĩ của Đường Minh Hạo sao: “Cháu đã tra được nhiều chuyện liên quan đến cậu ba Dương như thế, cho nên cháu chắc rất rõ Dương Thị đối với cậu ba Dương mà nói căn bản không tính là gì cả, cậu ba Dương sợ cũng không để Dương Thị vào trong mắt, cậu ba Dương có thế lực của riêng mình, đó đều là tự anh ta tạo ra.”
“Cháu đã tra được nhiều như vậy, chắc cũng biết ông chủ của Hồng Nguyệt Lâu này không đơn giản, cho nên đãi ngộ đặc biệt mà Hồng Nguyệt Lâu này cho cậu ba Dương sợ cũng không phải là vì Dương Thị.” Sở Bách Hà bình thường nhìn thích điên điên khùng khùng, nhưng rất nhiều chuyện cô ta vẫn nhìn rất thấu đáo.
“Cho nên, cậu ba Dương có thể ở Hồng Nguyệt Lâu nhận được đãi ngộ đặc biệt dựa vào không phải là Dương Thị, mà là bản lĩnh của chính anh ta.” Nụ cười trên mặt Sở Bách Hà ẩn đi, thay vào đó là biểu cảm nghiêm túc.
Cô ta hôm nay dẫn Minh Hạo đến Hồng Nguyệt Lâu là có suy nghĩ muốn xem náo nhiệt, nhưng điều quan trọng nhất vẫn là muốn Minh Hạo và Dương Tầm Chiêu gặp gỡ.
Bé Vũ Kỳ đã gặp gỡ Dương Tầm Chiêu rồi, vậy chuyện này cũng không cần thiết phải tiếp tục che giấu nữa.
Cô ta nhìn ra được bé Minh Hạo thật ra cũng muốn gặp gỡ cậu ba Dương, chỉ có điều trong lòng của bé Minh Hạo có một nút thắt, một nút thắt mà bé Minh Hạo tự buộc cho chính cậu nhóc.
Mà nút thắt này cần phải tự Minh Hạo cởi ra, cho nên cô ta cũng là vì giúp bé Minh Hạo tháo gỡ nút thắt này.
Cho nên cô ta tự nhiên không thể để bé Minh Hạo đối với cậu ba Dương nảy sinh bất cứ hiểu lầm nào, không thể để bé Minh Hạo đối với cậu ba Dương có bất kỳ ấn tượng không tốt nào.
Nếu như chậm trễ cuộc gặp gỡ của ba con bọn họ, vậy cô ta thành tội nhân rồi.
Đường Minh Hạo không có nói chuyện, nhưng vẻ buồn bực vừa rồi lại rõ ràng tan biến.
“Thật ra bé Minh Hạo không cần đố kỵ với cậu ba Dương, dì tin bé Minh Hạo của nhà chúng ta tương lai nhất định có thể vượt qua cậu ba Dương.”Sở Bách Hà biết loại chuyện này còn cần phải cho bạn nhỏ một chút cổ vũ mới được, bình thường Thanh Thanh đều làm như thế.
Trên sân khấu đấu giá, MC đã giới thiệu xong rồi, đã bắt đầu đấu giá, có điều Dương Tầm Chiêu không có đấu giá.
“Hửm? Cậu ba Dương sao không có ra tay vậy?” Sở Bách Hà chớp chớp mắt, có hơi nghi hoặc, cô ta đối với phân tích của bé Minh Hạo nhà cô ta vẫn rất tin tưởng.
“Lẽ nào là cháu phân tích sai rồi?” Đường Minh Hạo cũng có hơi nghi hoặc.
“Không đâu, phân tích của bé Minh Hạo sẽ không sai, cậu ba Dương bây giờ chưa có động tĩnh, không có đại biểu anh ta không nhìn trúng thanh đồng khí này, cậu ba Dương là người thông minh, dì đều có thể nhìn ra sự việc cậu ba Dương chắc chắn cũng nhìn ra được, cho nên cậu ba Dương chắc là không muốn dùng giá quá thấp lấy được thanh đồng khí này.” Sở Bách Hà lúc này thật sự coi như bộ não hoạt động mạnh, phân tích rất thấu triệt.
“ông ấy là không muốn nhận nhân tình này của Hồng Nguyệt Lâu?” Mắt của Đường Minh Hạo chớp chớp, có vài chuyện đối với cậu nhóc mà nói vẫn quá phức tạp một chút.
“Hồng Nguyệt Lâu muốn nịnh cậu ba Dương, nhưng cậu ba Dương há có thể bị người ta nịnh được như thế?” Sở Bách Hà nhìn Đường Minh Hạo, nháy mắt với cậu nhóc: “Có cảm giác cậu ba Dương rất lợi hại không?”
Sở Bách Hà không bỏ lỡ bất kỳ cơ hội có thể hàn gắn mối quan hệ giữa Đường Minh Hạo và Dương Tầm Chiêu.
“Ông ấy vốn dĩ rất lợi hại, về điểm này cháu sớm đã biết.” Khóe môi của Đường Minh Hạo hơi mím lại, đối với năng lực của Dương Tầm Chiêu, cậu nhóc đã rất rõ, Dương Tầm Chiêu quả thật rất lợi hại.
Nhưng Dương Tầm Chiêu có lợi hại hơn nữa, cậu nhóc cũng sẽ không dễ dàng nhận Dương Tầm Chiêu.
Mặc kệ như thế nào, cậu nhóc đều phải khiến Dương Tầm Chiêu đến nhận cậu nhóc.
Đương nhiên muốn khiến Dương Tầm Chiêu nhận cậu nhóc trước, vậy bắt buộc phải khiến Dương Tầm Chiêu chú ý đến cậu nhóc trước, để Dương Tầm Chiêu biết sự tồn tại của cậu nhóc.
Còn có một điểm quan trọng nhất chính là khiến Dương Tầm Chiêu cũng biết sự lợi hại của cậu nhóc!
Sở Bách Hà sững người, sau đó trực tiếp mỉm cười, xem ra ở trong lòng của bé Minh Hạo sớm đã công nhận cậu ba Dương, chỉ có điều bé Minh Hạo luôn đang đắn đo.
Người trong đại sảnh liên tiếp báo ra mấy lần, thanh đồng khí đó đã được đấu giá tới 600 triệu, 600 triệu đối với thanh đồng khí này mà nói giá cả đã có hơi cao rồi.
Lúc này trong phòng bao số 9 của Dương Tầm Chiêu, thư ký Lưu đã ấn chuông.
“Anh Dương của phòng bao số 9 trả 690 triệu, MC nhìn thấy Dương Tâmg Chiêu cuối cùng cũng ra tay thì thầm thở phào, có điều trong lòng của MC rất tõ ràng, Dương Tầm Chiêu dùng giá này đấu giá thanh đồng khí, nhân tình này của Hồng Nguyệt Lâu coi như hoàn toàn thất bại rồi.
Giá này, Dương Tầm Chiêu lại ra tay, chắc chắn không có ai tiếp tục tranh với Dương Tầm Chiêu, lúc này người ở đây gần như đều nghĩ như thế.
Đương nhiên, trừ mấy người ngoại lệ.
“Cậu ba Dương cuối cùng cũng ra tay rồi, bé Minh Hạo, mau, mau lên.” Sở Bách Hà hưng phấn suýt chút nữa hô lên, quả nhiên, chuyện mà bé Minh Hạo nhà cô ta tra được sẽ không sai, cậu na Dương quả nhiên ba tay rồi.
Nếu cậu ba Dương đã ra tay, vậy thì vở kịch này coi như bắt đầu rồi.
Sở Bách Hà nhanh chóng đưa tay muốn ấn chuông, chỉ là tay của cô ta còn chưa ấn vào chuông, tiếng chuông của phòng bao bên cạnh lại vang lên trước.
Nhất thời gần như tất cả mọi người ở đây đều kinh ngạc không thôi, một thanh đồng khí vỡ như thế, cậu ba Dương cũng ra tay rồi, vậy mà còn có người tranh với cậu ba Dương.
Đây là bị điên rồi sao!?
“Chuyện gì thế? vậy mà còn có người tranh?” Sở Bách Hà càng kinh ngạc hơn, cô ta cảm thấy phân tích vừa rồi của cô ta tuyệt đối sẽ không sai, cô ta cảm thấy cho dù khi cậu ba Dương ra tay đấu giá từ lúc 300 triệu, cũng không quá có khả năng có người tranh với cậu ba Dương, bây giờ đã đấu giá 690 triệu rồi, vậy mà còn có người muốn tranh với cậu ba Dương?
Đây là tình huống gì thế?
Người này sẽ không đến phá đám chứ.
Mắt của Đường Minh Hạo vô thức chớp chớp, trong lúc nhất thời cũng có vài chỗ không quá hiểu rõ.
“Người đó trước mãi không có động tĩnh, anh ta đang đợi Dương Tầm Chiêu ra tay mới đấu giá theo, anh ta đây rõ ràng đang tranh với Dương Tầm Chiêu.” Đường Minh Hạo sau khi hoàn hồn lại, đầu óc bắt đầu nhanh chóng xoay chuyển: “Anh ta rõ ràng là nhằm vào Dương Tầm Chiêu.”
“Ừm, Bé cưng nói rất đúng, anh ta chắc chắn là nhắm vào cậu ba Dương, nhưng tại sao chứ? Anh ta tại sao muốn nhằm vào cậu ba Dương? Hơn nữa anh ta là ai? Họ Mặc? Họ Mặc ở thành phố A có nhân vật nào lợi hại như vậy?” Sở Bách Hà tự nhiên cũng nhìn ra người của phòng bao số 10 ra giá là nhằm vào cậu ba Dương, nhưng cô ta không hiểu người đó tại sao muốn nhằm vào cậu ba Dương.
Hơn nữa cô ta cũng không nghĩ được thành phố A rốt cuộc có nhân vật lợi hại nào họ Mặc cả?
Một nhân vậy dám tranh trực tiếp với cậu ba Dương?
MC sau khi hoàn hồn lại vô thức nuốt nước bọt, ông chủ đã căn dặn, tối nay có vài món đồ là đặc biệt chuẩn bị vì cậu ba Dương, thanh đồng khí này chính là một món trong số đó.
Trước đó cậu ba Dương đã ra tay, tuy giá cao một chút, nhân tình này của Hồng Nguyệt Lâu không có thành công, nhưng ít nhất cũng coi như hoàn thành lời dặn của ông chủ, hơn nữa tiếp theo còn có mấy vật phẩm nữa.
MC thế nào cũng không ngờ vào lúc này có người xuất hiện phá đám.
“Anh Mặc của phòng bao số 10… trả 720 triệu.” Đây là buổi đấu giá, nếu đã có người ra giá, MC chắc chắn không thể xem như không nhìn thấy, cho nên tự nhiên phải báo giá.
“Bé Minh Hạo, chúng ta còn cần ấn chuông không?” Sở Bách Hà lúc này cũng không biết kế hoạch của bọn họ còn cần tiến hành hay không.
“Đợi một chút, xem phản ứng bên Dương Tầm Chiêu.” Đường Minh Hạo nhíu mày, không biết đang nghĩ gì.
“Tổng giám đốc, người này rõ ràng là muốn tranh với chúng ta, anh ta trước đó luôn không có động tĩnh, cho nên anh ta rõ ràng không phải là thật sự muốn thanh đồng khí này, chắc là nhắm vào anh, chúng ta có cần tiếp tục không?” Hôm nay là Cố Ngũ đến bồi cậu ba Dương, trường hợp như này bình thường đều là Cố Ngũ đi theo.
“Tiếp tục, xem thử người đó muốn làm cái gì?” Khóe môi của Dương Tầm Chiêu hơi nhếch lên, gần đây xảy ra quá nhiều chuyện, có điều đa phần đều là nhằm vào nhà họ Đường, hôm nay đây là muốn trực tiếp nhằm vào anh rồi sao?!
Nếu đối thủ đã nhằm vào anh một cách rõ ràng như thế, anh há có lý nào không tiếp chiêu.
Thư ký Lưu rất biết ý lùi lại đằng sau, loại tình huống này vẫn là giao cho Cố Ngũ đến xử lý đi.
Cố Ngũ đi tới trước, trực tiếp ấn chuông.
“Anh Dạ phòng số 9 trả 750 triệu.” MC lập tức hô lên một câu.
Mắt của Đường Minh Hạo nhanh chóng lóe lên, sau đó bàn tay nhỏ nhanh chóng đưa ra muốn ấn chuông, nhưng Đường Minh Hạo vẫn chậm một bước.
Tiếng chuông của phòng bao số 10 lại nhanh hơn cậu nhóc một bước mà vang lên!!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.