Chương trước
Chương sau
“Ba, thật ra ba thua cũng là điều bình thường, vốn dĩ mẹ với bác Đường ở bên nhau nhiều năm như vậy, tình cảm của bọn họ vốn dĩ rất sâu đậm...” Tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ suy nghĩ, quyết định an ủi người ba cô ta yêu quý.
Ừm, an ủi!!
Nhưng, lời an ủi của tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ quá rõ ràng quá trần trụi rồi, người bình thường không chấp nhận được, cậu ba Dương cũng không chấp nhận được!
Cậu ba Dương lúc này đột nhiên có một loại cảm giác muốn ói máu!!!
Đều nói áo bông nhỏ thân thiết? Đều nói áo bông nhỏ thân thiết?
Ai đã trộm đi sự thân thiết của áo bông nhỏ nhà anh rồi?
“Bảo bối, đợi mẹ sau khi trở về thì lại gọi điện cho ba.” Cậu ba Dương cảm thấy, lúc này đã hoàn toàn không thể nói tiếp được nữa.
Còn nói tiếp, anh thật sự sắp ói máu rồi.
Cậu ba Dương lúc này nói câu này với tiểu công chúa, đổi ý tứ chính là Hàn Nhã Thanh không về, tiểu công chúa không cần gọi điện cho anh.
Nếu không, anh thật sự không biết tiểu công chúa sẽ nói ra lời xé nát trái tim của anh như nào nữa.
Sức chịu đựng của anh rất mạnh, nhưng, đối với tiểu công chúa nhà anh, anh lại chọn đầu hàng.
“Ba, ý của ba là mẹ không về thì con không cần gọi điện cho ba phải không?’ Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ rất thông minh, đầu óc xoay chuyển rất nhanh, vậy mà lập tức nghĩ đến một tầng ý tứ khác trong lời của cậu ba Dương.
Cậu ba Dương: “...”
Lời của anh rõ ràng nói uyển chuyển như thế, tiểu công chúa nhà anh vậy mà nghe ra một tầng ý tứ khác?
Có cô con gái thông minh như này là chuyện tốt hay chuyện xấu đây?
Cậu ba Dương lúc này đột nhiên không biết nói gì cho tốt nữa.
“Không, bảo bối bất cứ lúc nào cũng có thể gọi điện cho ba, lát nữa nếu như mẹ vẫn chưa về, bảo bối nhớ lại gọi điện cho ba.” Cậu ba Dương thầm thở một hơi, vội nặn lại lời vừa rồi.
Thật ra, tiểu công chúa nhà anh tuy có lúc nói chuyện quá đắng, nhưng anh vẫn muốn tiểu công chúa nhà anh bất cứ lúc nào cung cấp tin tức cho anh.
“Ừm, được.” Nghe thấy lời sửa lại này của cậu ba Dương, tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ coi như hài lòng rồi.
“Ba yên tâm, con tùy lúc sẽ báo cáo tình hình cho ba.” Tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ suy nghĩ rồi lại nhanh chóng bổ sung một câu.
“Ừm.” Cậu ba Dương nhanh chóng đáp, tuy lời của tiểu công chúa có khi nghe rất khiến người ta đau lòng, nhưng công tác tình báo vẫn hoàn thành ổn.
Thư ký Lưu luôn đứng ở đó, không dám nói chuyện, mãi đến khi cậu ba Dương cúp máy, thư ký Lưu hít thở mạnh cũng không dám.
Bình thường, tổng giám đốc sau khi nghe điện thoại của tiểu công chúa, sẽ đặc biệt dịu dàng, sẽ rất vui vẻ, sẽ cười.
Nhưng, lần này, khi tổng giám đốc nhận cuộc gọi của tiểu công chúa, sắc mặt đều âm trầm, nói rõ tâm trạng lúc này của tổng giám đốc vô cùng vô cùng không tốt.
Cho nên, lúc này thư ký Lưu cũng không dám nói gì.
Cậu ba Dương cầm điện thoại, tìm ra số điện thoại của Hàn Nhã Thanh, nhưng suy nghĩ một lát, lại không có ấn gọi.
Thư ký Lưu trước đó đã lừa cô, cô chắc chắn là biết rồi, vốn dĩ cô nói muốn tới, chính là vì phát hiện thư ký Lưu đã lừa gạt cô, cho nên cô mới không có tới.
Cô chắc chắn sẽ cho rằng là anh kêu thư ký Lưu làm như thế.
Thư ký Lưu trước đó khi làm như thế, anh quả thật không có ngăn cản, hơn nữa mặc nhận rồi, chỉ là anh không biết thư ký Lưu ngay cả anh cũng dám che giấu.
Anh không biết thư ký Lưu nói tình trạng lại nghiêm trọng như thế.
Anh nghĩ, lấy tính cách của cô, sợ là tức giận rồi.
Anh bây giờ gọi điện cho cô, cô sợ là sẽ càng tức giận.
Cậu ba Dương suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn không có gọi đi.
Anh lúc này rất muốn biết cô đang ở đâu? Nhưng, anh không có kêu người đi tra.
Anh hiểu cô, có thể nói là quá hiểu rồi, cô ghét nhất người khác đi điều tra chuyện của cô.
Cậu ba Dương nghĩ rồi, cô đi gặp Đường Bách Khiêm bàn xong chuyện, tóm lại phải trở về.
Cô về, tiểu công chúa nhà anh chắc cắn gọi điện cho anh.
Khi cậu ba Dương đợi đến 9 giờ tối, tiểu công chúa nhà anh lại gọi hai cuộc điện cho anh, nhưng, tiểu công chúa báo cáo với anh đều là mẹ vẫn chưa có về.
Còn chưa có về?!
Lúc hơn 9 giờ, tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ không đợi được nữa, gọi facetime muốn nói chuyện với Hàn Nhã Thanh.
Hàn Nhã Thanh rất nhanh liền nghe.
“Mẹ, mẹ khi nào về?” Đường Vũ Kỳ thông qua video call nhìn thấy mẹ, trên mặt lập tức lan ra nụ cười rạng rỡ.
Nhưng bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ trước giờ quan sát tỉ mỉ phát hiện mẹ hình như đang ở khách sạn.
Mẹ không phải đi gặp bác Đường rồi sao? Thế nào lại đến khách sạn rồi?
“Bảo bối, mẹ còn có việc, tối nay con đi ngủ với bà nội trước, được không?” Hàn Nhã Thanh trước đó đã gọi điện cho Phạm My rồi.
Cô bây giờ đang xử lý chuyện của Đường Vân Thành, tối nay có khả năng không về, cho nên nhờ Phạm My tối nay chăm sóc Đường Vũ Kỳ.
“Mẹ, mẹ tại sao không về?” Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ lập tức trở nên lo lắng.
Mẹ với bác Đường ở khách sạn, không về?
Điều này đối với ba mà nói hình như là một chuyện rất nghiêm trọng.
“Mẹ có việc rất quan trọng, Vũ Kỳ ngoan, nghe lời bà nội.” Hàn Nhã Thanh nhìn thấy dáng vẻ của bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ, không nhịn được mỉm cười.
Bởi vì Đường Vũ Kỳ luôn rất dính cô, cho nên Hàn Nhã Thanh cũng không có nghĩ gì nhiều.
“Mẹ, mẹ đang ở đâu?” Tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ tuy nhìn ra mẹ chắc là ở khách sạn, nhưng cô bé vẫn muốn thăm dò nhiều tin tức hơn, vì ba, cô bé phải hỏi được nhiều chuyện hơn mới được.
Cô bé nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ mà ba giao cho cô bé.
“Mẹ ở khách sạn, mẹ tối nay khả năng sẽ ngủ ở khách sạn.” Trên mặt Hàn Nhã Thanh mang theo nụ cười dịu dàng, cô biết con gái muốn cô về, nhưng tối nay cô thật sự có việc.
“Mẹ, mẹ ở khách sạn nào?” Đường Vũ Kỳ lại nhanh chóng hỏi một câu, cô bé chỉ nhìn ra mẹ đang ở trong khách sạn, nhưng không biết mẹ ở khách sạn nào.
Không biết mẹ ở khách sạn nào, cô bé lát nữa không thể báo cáo tình hình với ba, cho nên, cô bé nhất định phải hỏi cho rõ.
“Bảo bối, sao thế?” Mắt của Hàn Nhã Thanh nhanh chóng lóe lên, bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ bình thường tuy bám cô, nhưng sẽ không truy hỏi chuyện của cô.
Hôm nay câu hỏi của bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ rõ ràng có hơi nhiều.
Có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không?
“Không có, con chỉ hỏi xem mẹ ở đâu.” Đường Vũ Kỳ biết mình không thể bị lộ, cô nếu như bị lộ rồi thì sẽ để lộ cả ba.
“Thanh Thanh, cậu lại đây xem.” Vào lúc này, trong video của Hàn Nhã Thanh truyền đến một giọng nói khác.
Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ nghe thấy giọng nói này, hai mắt bỗng mở to, đó là giọng của đàn ông!!
Cách điện thoại, lại cách có hơi xa, cô bé không có nghe ra giọng nói đó rốt cuộc có phải là của bác Đường không.
“Bảo bối, mẹ còn có việc, cúp máy trước.” Hàn Nhã Thanh nghe thấy lời của người đó, nói một tiếng với Đường Vũ Kỳ rồi bèn tắt video call.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.