“Ba, thật ra ba thua cũng là điều bình thường, vốn dĩ mẹ với bác Đường ở bên nhau nhiều năm như vậy, tình cảm của bọn họ vốn dĩ rất sâu đậm...” Tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ suy nghĩ, quyết định an ủi người ba cô ta yêu quý.
Ừm, an ủi!!
Nhưng, lời an ủi của tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ quá rõ ràng quá trần trụi rồi, người bình thường không chấp nhận được, cậu ba Dương cũng không chấp nhận được!
Cậu ba Dương lúc này đột nhiên có một loại cảm giác muốn ói máu!!!
Đều nói áo bông nhỏ thân thiết? Đều nói áo bông nhỏ thân thiết?
Ai đã trộm đi sự thân thiết của áo bông nhỏ nhà anh rồi?
“Bảo bối, đợi mẹ sau khi trở về thì lại gọi điện cho ba.” Cậu ba Dương cảm thấy, lúc này đã hoàn toàn không thể nói tiếp được nữa.
Còn nói tiếp, anh thật sự sắp ói máu rồi.
Cậu ba Dương lúc này nói câu này với tiểu công chúa, đổi ý tứ chính là Hàn Nhã Thanh không về, tiểu công chúa không cần gọi điện cho anh.
Nếu không, anh thật sự không biết tiểu công chúa sẽ nói ra lời xé nát trái tim của anh như nào nữa.
Sức chịu đựng của anh rất mạnh, nhưng, đối với tiểu công chúa nhà anh, anh lại chọn đầu hàng.
“Ba, ý của ba là mẹ không về thì con không cần gọi điện cho ba phải không?’ Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ rất thông minh, đầu óc xoay chuyển rất nhanh, vậy mà lập tức nghĩ đến một tầng ý tứ khác trong lời của cậu ba Dương.
Cậu ba Dương: “...”
Lời của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866836/chuong-921.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.