Thư ký Lưu do dự một lát, cuối cùng cũng nhịn tê da đầu, nói: “Tổng giám đốc, bà chủ có thể là có chuyện nên chậm trễ...”
Lời của thư ký Lưu dứt lời, ánh mắt của cậu ba Dương liền lạnh lùng bắn qua.
Cơ thể của thư ký Lưu lập tức rùng mình, lời đến cửa miệng cũng bị mắc kẹt.
“Tổng giám đốc, bà chủ trước đó gọi điện tới hỏi tình trạng của tổng giám đốc, bà chủ là rất quan tâm tổng giám đốc.” Thư ký Lưu lúc này tuy sắp bị dọa vỡ mật rồi, nhưng anh ta cho dù liều mạng cũng phải nói hết.
Trong đôi mắt hơi nheo lại của cậu ba Dương rõ ràng nhiều hơn vài phần khí tức nguy hiểm, cô quan tâm anh sao?
Cô nếu như thật sự quan tâm anh? sẽ chỉ gọi điện thoại tới hỏi một tiếng sao?
Sau đó cô lại đi cùng Đường Bách Khiêm đi hẹn hò rồi?
Phải, anh không thoải mái là giả, nhưng cô không có đến lại là thật!!!
Nghĩ đến một điểm này, cậu ba Dương liền có một loại xúc động muốn đánh người.
Cô nếu như thật sự quan tâm anh, tại sao không gọi điện cho anh, mà chỉ gọi cho thư ký Lưu...
“Khoan đã, anh vừa rồi nói cô ấy sau đó lại gọi điện tới?” Mắt của cậu ba Dương nhanh chóng lóe lên, dường như đột nhiên nghĩ tới cái gì đó.
“Phải, phải, bà chủ sau đó gọi điện tới hỏi tình trạng của tổng giám đốc.” Thư ký Lưu vội gật đầu, bà chủ thật sự có gọi điện thoại tới, cho nên một điểm này thư ký Lưu trả lời rất nhanh.
“Cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866835/chuong-920.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.