Đường Minh Hạo nhìn Dương Tầm Chiêu ôm Đường Vũ Kỳ bước tới, bước tới chỗ chiếc xe cậu đang ngồi, cách cậu càng lúc càng gần, gần hơn nữa.
Lúc này Đường Minh Hạo đột nhiên trở nên căng thẳng, căng thẳng đến luống cuống, cậu bé ngơ ngác ngồi, ngơ ngác nhìn…
Đường Vũ Kỳ thấy Dương Tầm Chiêu ôm cô bé đi về phía chiếc xe của nhà họ Đường, nghĩ tới anh trai vẫn còn trong xe cô bé vốn muốn ngăn cản Dương Tầm Chiêu, nhưng trong lúc nhất thời lại không tìm được lý do thích nào.
Mẹ đã nói giấu đầu hở đuôi, làm vậy sẽ dễ khiến người khác nghi ngờ hơn.
Dù sao ba đã nhìn thấy xe của nhà họ Đường, muốn đi qua nói với chú Lưu một tiếng, đó là việc bình thường.
Cô bé thật không có lý do gì để ngăn cản.
Vì thế công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ chỉ có thể giữ yên lặng.
Đương nhiên công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ cũng nghĩ thầm trong lòng. Cô bé là đã hứa giữ bí mật cho anh trai chỉ có điều nếu ba tự mình phát hiện ra anh trai thì không liên quan gì đến bé.
Đường Vũ Kỳ nghĩ như vậy cũng không sai. Thật ra cô bé biết anh trai cũng muốn nhận ba, chỉ có điều anh trai cho rằng ba không thích trẻ con, nên trong lòng cứ khó chịu mãi.
Sự thực chứng minh, ba rất thích cô bé, cho nên anh trai cô không cần lo lắng, cũng không cần khó chịu nữa.
Vốn dĩ Dương Tầm Chiêu cách chiếc xe của nhà họ Đường không xa, lúc này bước chân của Dương Tầm Chiêu bước đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866788/chuong-873.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.