“Không có gì ạ.” Mặc dù Đường Vũ Kỳ có hơi thất vọng khi ba không phát hiện ra anh trai, nhưng anh trai không cho cô bé nói, nên cô bé không thể nói được, có điều cô bé cảm thấy đây chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
“Ba ơi, con muốn ăn kem, ba mua cho con được không ạ?” Chuyện nhận ra anh trai không thể nóng vội nhất thời được, giờ chuyện quan trọng nhất là phúc lợi của cô bé.
Cô bé thích ăn kem nhất, nhưng anh trai và mẹ đều không cho cô bé ăn quá nhiều, bởi vì trước đây có một lần cô bé ăn nhiều quá mà ngã bệnh, từ đó về sau, mẹ và anh trai đều nghiêm khắc kiểm soát số lượng kem mà cô bé ăn, một ngày cùng lắm chỉ ăn được một cây.
Hơn nữa mỗi khi trời lạnh thì tuyệt đối không được ăn.
Nhưng ba không biết chuyện cô bé ăn kem rồi ngã bệnh, nên cô bé có thể nói ba mua cho bé.
“Được.” Tất nhiên cậu ba Dương không thể từ chối yêu cầu của con gái yêu rồi, đừng nói là mấy chuyện nhỏ như ăn kem, mặc kệ con gái yêu đưa ra yêu cầu gì anh cũng sẽ đáp ứng hết.
“Ba ơi, con muốn mỗi ngày ăn ít nhất là hai cây kem.” Công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ vui vẻ, nhưng một cây kem vẫn chưa làm cô bé thỏa mãn, mà cô bé còn muốn ăn rất rất nhiều cây.
Ừm, bé cũng không được ăn nhiều quá, ngộ nhỡ lại ngã bệnh thì sao?
Ngộ nhỡ lại ngã bệnh chắc chắn sẽ bị mẹ phát hiện ra, nên cô không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866789/chuong-874.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.