"Bộp." Hứa Dinh Dinh đột nhiên vung tay, hung hăng tát Dương Trà My một cái. Cái tát này cô đã dùng hết khí lực của mình.
"Cô? Cô dám đánh tôi?" Dương Trà My không hề phòng bị, cái bạt tai của Hứa Dinh Dinh khiến một bên mặt của cô ta sưng đỏ lên. Dương Trà My trợn mắt hung hăng nhìn cô.
Nếu không phải bà Tịch đang ở đây, chắc cô ta đã xông lên xé xác Hứa Dinh Dinh rồi.
"Bà Tịch nếu có chuyện gì mời nói, nếu không xin bà đi cho." Sắc mặt Hứa Dinh Dinh trở nên cứng rắn lạnh lùng. Bình thường cô là người mềm mỏng, nhưng cô tuyệt đối không để Thanh Thanh vì mình mà bị bắt nạt.
Hàn Nhã Thanh nhìn Hứa Dinh Dinh, trên mặt có ý cười, bộ dáng hung dữ của con bé này cũng được lắm nha
Khá khen!
Lúc nãy Hứa Dinh Dinh đánh người đã thu hút không ít ánh nhìn. Giờ thái độ của cô như vậy càng làm bà Tịch mất mặt.
Đôi mắt bà Tịch ánh lên một tia hiểm ác, người phụ nữ này so với hai năm trước càng ngày càng ghê tởm.
Nhưng hôm nay bà ta cố ý đến tìm Hứa Dinh Dinh nên không thể rời đi ngay như vậy.
Bà Tịch âm thầm thở dài, nén cơn giận, sau đó ngồi xuống.
Hàn Nhã Thanh cười cười không nói gì. Thật ra cô cảm thấy cuộc nói chuyện này lại rất cần thiết.
Cũng phải để cho một số người biết rõ thực tế.
Hàn Nhã Thanh nhanh chóng gửi đi một đoạn tin nhắn, cô rất vui lòng đổ thêm dầu vào lửa.
"Cô Hứa, tôi hy vọng cô có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/866663/chuong-748.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.