Giang Nhạn Sương chạy theo cậu mồ hôi nhễ nhại, cô kéo tay lại nói như người hụt hơi.
- Thomas, cô không chạy nổi nữa rồi, cháu đi chậm chút. Cô dẫn cháu đi ăn kem có được không?
Hồ Vương Bảo mặt xụ xuống tỏ vẻ không vui.
''Cô là người lớn mà sao đi chậm thế. Đã vậy còn đi giày cao gót tận mười phân nữa chứ.
Bản thân cũng là một nhân viên của công ty mà sao tác phong lại lề mề không nghiêm chỉnh tới vậy?
Là một thư kí của chú Hàn cô phải biết hôm nay làm việc gì, trang phục phải ra sao cho phù hợp chứ !!!
Đi làm mà cứ như người mẫu đi trình diễn thời trang vậy.''
Hồ Vương Bảo tuy chỉ là một đứa nhỏ nhưng giọng nói lại lớn, nhân viên đang làm việc gần đó cũng có thể nghe rõ.
Giang Nhạn Sương lúc này đã tức giận thật sự,
Chưa bao giờ người trong công ty dám nói cô như vậy. Ngay cả Hàn Vân Phong cũng chưa từng có.
Cái tên nhóc này là cái thá gì cơ chứ, chỉ là con nuôi của David - tổng giám đốc của tập đoàn DR mà thôi.
Ở đây là Thanh Thành, không phải là ở Mỹ, nơi này do cô làm chủ.
cô ta mím môi trợn mắt rồi vung tay lên định tát cậu.
Hồ Vương Bảo cũng đâu phải là người hiền lành gì, nếu cô ta dám đánh cậu như lần trước, lần này cậu sẽ cho tay cô ta tàn phế luôn.
Nhưng sự việc lại diễn ra theo một hướng khác, không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-cua-han-tong/3066673/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.