Sáng sớm hôn sau, Hồ Vương Bảo vẫn dạy sớm như mọi khi.
Cậu vào bếp thì thấy Giang Nhạn Sương đã đứng chờ cậu rồi.
Cậu ngáp dài một cái rồi lười biếng lên tiếng.
- đồ đệ.Dậy sớm thế.!
Giang Nhạn Sương đứng ngây người mất vài giây mới định hình lại được.
Trong lòng cô đang có một ngọn lửa giận nhưng đã bị cô nén xuống.
vì mục tiêu lớn. Không nên để ý tới tiểu tiết.
cô gượng cười chào hỏi.
- Chào buổi sáng sư phụ. nguyên liệu đã chuẩn bị sẵn rồi. Giờ ta làm gì đây ạ.
Hồ Vương Bảo cũng giả vờ chững chạc như một vị sư phụ thật sự.
- Um.. Hôm nay con nhìn ta làm rồi làm theo nhé.
Cậu lại làm món bánh mì trứng như hôm qua.
thành quả của hai người khá giống nhau, của Giang Nhạn Sương thì trang trí tỉ mỉ hơn một chút nên có phần đẹp mắt hơn.
Nhưng người xưa đã từng nói, tốt gỗ hơn tốt nước sơn.
Khi Hàn Vân Phong ăn thử liền biết cái nào của Hồ Vương Bảo , cái nào của Giang Nhạn Sương .
Anh chỉ nếm thử một miếng nhỏ bánh của cô ta làm rồi không ăn nữa mà quay sang ăn hết đĩa bánh của Hồ Vương Bảo làm không còn một chút.
Cái đĩa sạch đến nỗi sắp soi gương được rồi.
Giang Nhạn Sương rõ ràng cũng làm như vậy, tại sao kết quả lại không giống nhau cơ chứ!
Hồ Vương Bảo biết cái này không trách cô được, là do bàn tay của từng người sẽ làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-cua-han-tong/3066674/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.