Nhân viên kĩ thuật nghe thấy thế thì tỏ vẻ tiếc nuối.
Một bộ mô hình như thế giá trị không nhỏ, cần phải tỉ mỉ nghiên cứu đến từng chi tiết.
Nếu giờ mà đưa cho cậu bé làm hỏng mất tì thật quá lãng phí.
Nếu cậu ta có thể lắp được e rằng cũng phải mất cả nửa năm chứ không đùa.
Vậy nên nhân viên kĩ thuật đành gượng cười khuyên bảo.
- Cháu bé, thât sự nó rất khó, bọn chú có ba người mà phải mất tận hai ngày tận lực mới lắp xong được. Nếu là cháu sẽ rất lâu, chắc phải mất gần nửa năm đấy.
Hồ Vương Bảo nhận thấy sự khinh thường trong mắt ông ta, cậu lại càng phải chứng minh bản thân mình mới được.
- Thì chú cứ đưa đây cho cháu, cháu lắp khi nào xong là việc của cháu. Chú cứ yên tâm, cháu không làm hỏng đâu mà sợ.
Hàn Vân Phong đã từng nhìn thấy cậu chơi khối rubik 9, anh thấy cậu làm thế thì không cản.
Anh ra hiệu cho nhân viên đi lấy đồ.
Hồ Vương Bảo nhận được món đồ trong tay thì vui mừng phấn khởi.
Cậu không muốn ở lại công ty nữa mà muốn nhanh chóng đi lắp ráp nó để thử sức mình.
Cho nên cậu xin phép trở về biệt thự trước .
...
Bùi quản gia chở cậu về tới biệt thự, cậu đã chui ngay vào phòng mình để nghiên cứu
Cậu đếm tất cả có hai mươi túi đồ lớn nhỏ được đánh số từ một tới hai mươi. mỗi túi tầm năm mươi chi tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-cua-han-tong/3066671/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.