Mấy ngày sau đó, ông Hàn lúc nào cũng tươi cười với cô. Khiến cô cảm thấy rất lạ lùng. Một hôm, đang trong bữa cơm, ông ấy đặt đũa xuống rồi nói: "Hàn Thương Ngôn à, ta xin lỗi."
Ai náy mắt tròn mắt dẹt nhìn ông, không hiểu ông đang nói chuyện gì. Ông Hàn nói tiếp: "Vì lợi ích gia tộc mà ta đã tự đính ước hồn sự cho con. Lúc đó, do ta suy nghĩ hồ đồ rằng chỉ cần cưới cho người phụ nữ giỏi giang xinh đẹp thì con nhất định sẽ chịu nhưng ta đã lầm rồi. Người mà con yêu vẫn chỉ là Giai Ý. Ta cũng xin lỗi cô Giai Ý. Tại vì mới đầu, tôi đã chèn ép, kì thị cô. Gây bao khó dễ đối với cô. Thật xin lỗi cô rất nhiều."
Cô nói: "Bác à, dù sao mọi chuyện cũng qua rồi. Còn không để tâm đâu."
Ông Hàn mỉm cười: "Cảm ơn cô đã hiểu."
Bà Hàn thấy ông cứ xưng hô "Cô và tôi" liền nói: "Giờ người ta là con dâu tương lai của mình đấy. Phải tập dần đi."
Ồng Hàn mỉm cười vui vẻ gật đầu. Hàn Thương Ngôn anh cũng chấp nhận lời xin lỗi của ông. Ăn uống xong xuôi, họ cùng nhau ngồi trên ghế sofa xem phim rồi ăn trái cây.
Bà Hàn liền thông báo: "Ngày mai, là ta và bố con sẽ bay về Mỹ rồi. Chúng ta dành ra một chút thời gian ít ỏi này mà quây quần bên nhau."
Giai Y cô nghe xong thì liền muốn cản bước bà: "Bác à, bác về đây mới được có mấy hôm. Vậy mà đã phải đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tan-tat-cua-tong-tai-phan-2-/3591163/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.