Tạ Mẫn Hành tán thưởng nhìn Tạ Mẫn Tậy: “Không sai, trở nên thông minh rôi.’ Ông nội Tạ bị quần chúng nhìn chăm chủ muốn vụng trộm cũng không được, chỉ có thê một ngụm buôn bực.
“Xong rồi.”
Tạ Mẫn Tây võ tay: “Ông nội lợi hại, ông nội đẹp trai.”
Ông nội Tạ lún sâu vào lời nịnh nọt của cháu gái không cách nào thoát ra được.
Tạ Mẫn Hành đứng dậy sửa sang lại vạt áo: “Nhiệm vụ hoàn thành, con có việc đi trước.”
Tạ Mẫn Tây đuổi theo: “Anh, anh đi đâu vậy?”
Tạ Mẫn Hành: “Chị dâu em đang ở Vương, Thành Thịnh Thế, em liền đi tìm cô ây thì trực tiếp đi đi. Anh đến công ty.”
Trong thuốc có chứa thuốc ngủ, chỉ chóc lát sau ông nội Tạ đã tự chống nạng trở về phòng ngủ, có quản gia bên cạnh nên mọi người cũng yên tâm.
Phòng khách chỉ còn lại hai ba con, Tạ Mẫn Tây vẫn còn ngồi trên ghế sa lon, không trở về phòng ngủ: “Ba, con đi tìm mẹ với chị dâu.”
Ông Tạ gọi cô ấy lại: “Quay lại, chị dâu con hẹn đông nghiệp trong công ty ăn cơm, con và mẹ con đều đi th thành ra cái gì. Quay: lại phòng ngủ, làm bài tập vê nhà đi.”
Tạ Mẫn Tây nhún vai, cầm lấy. cặp sách trên ghế sa lon, không nói một tiếng, trở vệ phòng ngủ, cô ây không muôn nói nhiêu với ông Tạ.
Chu Yên đến, bình tĩnh trong nhà bị phá vỡ, ít nói một câu thì sẽ bớt đi rất nhiêu chuyện, hiện tại trong nhà anh cả với ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3092924/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.