Quốc vương nước Nam nghe thầy những lời của ông Tạ, cũng tức giận nói: “Thực sự nên làm như thế. Vậy đã tra ra người đứng đẳng sau chưa?”
Ông Tạ lắc đầu: “Vẫn chưa.”
Nam Liêu ngồi đối diện ông Tạ, vì đề che giâu sự bất thường của mình, cô ta luôn cúi thấp đầu né tránh ánh mắt của ông Tạ.
Quốc vương nước Nam tò mò hỏi: “Cậu Tạ, thì ra cậu về nước là đề trút giận cho con dâu, tại sao lại không nói sự thật với tôi, biết đâu tôi có thể giúp được.”
“Ngài thân và quốc vương của một nước, sao có thê làm phiên ngài vì chuyện của con cái được, như thế sẽ không tránh khỏi gây lớn chuyện, Vân Thư cũng không chịu được. Lân này tôi quay lại một là đề kiểm tra số sách của công ty, hai là vì các con của tôi, không thể để Tiểu Thư phải chịu oan ức, làm cha làm mẹ như chúng tôi cảm tháy rất đau lòng.”
Từng câu từng chữ của ông Tạ không thê tách rời Vân Thư, ông ây yêu thương Vân Thư như con cái, thân thiệt như người một nhà. Nam Liêu cảm thây rât ghen tị, ở nước Nam mười năm, cô ta vẫn thường đến nhà họ Tạ, bọn họ luôn xem cô ta như người ngoài, chưa bao giờ thân thiết.
“Bác Tạ, bác gái và ông nội biết được chuyện của Tiêu Thư, mọi người thể nào rôi?” Mặc dù đã biết kết quả, Nam Liêu vẫn cần phải hỏi.
Ông Tạ: “Bọn họ đều ở nhà với Tiểu Thư, không có chuyện gì cả.”
Ông Tạ rời Hoàng cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3092764/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.