Vào đêm trước khi Cao Duy Duy tổ chức họp báo ở Giang Tả, Tiêu Thư gặp lại tay săn ảnh đó, hôm đó, Tiêu Thư bị cứa dao vào cô. Đến bệnh viện trong đêm đề băng bó.”
Khi nghe nói Vân Thư: bị thương, bà Tạ đột nhiên ngắng đầu nhìn Vẫn Thư, bà không biết Vân Thư bị thương, hoảng sợ tóm Vân Thư nhìn CÔ cô.
Quả nhiên có một vết sẹo mờ.
Cùng lúc này, Vân Thư cũng nhìn vào mặt bà Tạ, đôi mắt sưng húp vì khóc…
“Sau hôm đó, bọn con lên sau núi sông.”
Tạ Mân Hành tiệp tục: “Nếu cô ta có gạn làm hại Tiêu Thư thì phải trả giá băng mạng. Tôi đó cô ta bị kích thích, vì chuyện của Tiêu Thư, ba không còn liên lạc với cô ta nữa.”
“Chuyện này con xử lý hơi vội, cô ta ôm hận nên đặt hết hậu quả lên Tiểu Thư, còn vì mẹ chiêm hữu ba nên cô ta hận mẹ. Là cô ta tìm Nam Liêu của nước Nam họp tác với cô ta trộm đơn xin nghỉ của Tiêu Thư. Mọi chuyện sau đó mẹ cũng biệt rôi. Tình cảm của mẹ và Tiêu Thư càng sâu thì cô ta sẽ càng bày ra nhiêu chiêu trò. Lần này con theo dõi cô ta suốt nên mọi tiệp xúc và gặp gỡ với Tiểu Thư con đều biết.”
Không thể không thừa nhận, khi Tạ Mẫn Hành nói chuyện theo dõi, anh khá chột dạ.
“Tạ Mẫn Hành, anh theo dõi em.”
Về câu hỏi của Vân Thư, Tạ Mẫn.
Hành nói vào tai Vân Thư: Về nhà rồi giải thích.
Bà Tạ tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/2539326/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.