Ta Mẫn Hành kéo Vân Thư đến ngồi đôi diện với bà Tạ: “Mẹ, bây giờ con hỏi Tiêu Thư cái gì, cô ấy sẽ trả lời thành thật. Nếu mẹ không muốn nói chuyện với bọn con, thì cứ nghe là được.”
Vân Thư gật đầu, vội vàng nói: “Con chắc chăn sẽ trả lời thật.”
“Tiểu Thư, em có biết Chu Yên không? Trả lời thật.”
Vân Thư tin lời Tạ Mẫn Hành nói, anh nói phải nói thật thì phải nói thật: “Em quen, là dì của Đàm Nhạc. Chính là cô ta đã đưa đơn xin nghỉ của em cho Đàm Nhạc, rôi bảo Đàm Nhạc đưa cho em. Đàm Nhạc là tổng giám đốc của bât động sản Hạo Tường.”
Nghe thấy Chu Yên, bà Tạ nắm chặt tay, căm thù cô ta đến tận xương tủy.
Vân Thư không biết câu trả lời trung thực của mình có đúng hay không.
Tạ Mẫn Hành hỏi lại: “Tiểu Thư, em nói cho anh mọi thứ đã xảy ra giữa hai người cho đên bây giò đi.”
Vân Thư nhớ lại: “Em đã gặp cô ta ba lân, một lân là bị ép, lần đó em tới trường quay đề tìm một con cá lọt lưới rôi tình cờ bắt gặp cô ta. Cô ta nói cô ta là Chu Yên, muốn mời em đi uông trà, lúc đó em biết là cô ta tìm thây và đưa đơn xin nghỉ cho em, lúc đó em ngại từ chỗi nên định mời cô ta uông nước rôi thôi, lúc nói chuyện mới biệt cô ta là dì của Đàm Nhạc.
Huồng hồ em đã kết hôn, không muôn dính líu gì đến Đàm Nhạc, nên rât thờ ơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/2539328/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.