Tô Nhã Kỳ tắm rửa thay quần áo xong cũng không có xuống lầu.
Cô khóa trái cửa phòng trốn ở trong chăn.
Cô sợ hãi rồi.
Rõ ràng buổi sáng vẫn còn là chú người ta.
Vậy mà hiện tại…hiện tại anh lại là người đính hôn với cô từ khi còn nhỏ ư?
Chú ấy…chú ấy còn nói phải đợi lấy giấy đăng ký kết hôn vào năm cô đủ mười tám tuổi…
Tô Nhã Kỳ không khỏi nhíu lông mày nhỏ lại, cô cắn chăn, cả người đều ở trạng thái ngơ ngác.
“Cốc cốc cốc.”
Bác Phan đang gõ cửa: “Cô chủ, đến giờ ăn cơm chiều rồi!”
“Cháu không đói bụng, cháu…cháu mệt mỏi, cháu…cháu muốn ngủ!” Cô vội vàng gào ra cửa.
Bác Phan nhíu mày: “Sớm như vậy đã ngủ à? Cô ăn ít gì đi chứ?”
“Không, không, cháu không đói bụng!” Cô nói xong lại thêm một câu: “Bác Phan, bác không cần gọi cháu, cháu buồn ngủ quá, cháu ngủ đây!” . Truyện Hot
Nói xong cô đã lập tức bao phủ mình lại.
Ra ngoài ăn cơm ư?
Không cần đâu!
Cô cũng không biết nên đối mặt với người đàn ông kia như thế nào.
Chẳng mấy chốc tiếng động ở cửa đã càng lúc càng xa.
11 giờ 30 phút tối.
“Ùng ục!”
“Ùng ục!”
Bao tử của cô đã bắt đầu kháng nghị từ lúc hơn tám giờ rồi.
Tô Nhã Kỳ xốc chăn lên, đau đớn cào tóc: “Đói quá…”
Cơn đói này khiến cô cồn cào trong lòng.
Làm sao bây giờ?
Hiện giờ cô cảm thấy mình đói đến mức có thể ăn một con trâu rồi!
“Ùng ục!” Bao tử mặc kệ cô suy nghĩ gì, nó vẫn tiếp tục kêu lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-que-mua-cua-tong-tai-tham-sau/787313/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.