Bầu không khí trong xe lập tức hạ xuống đến đóng băng. 
Hoắc Vũ Hạo nói xong câu đó là không thèm nhìn cô nữa, toàn bộ hơi thở của anh đều đặc biệt lạnh lùng. 
Tô Nhã Kỳ sợ hãi nhích sang bên cạnh. 
Cô không biết tại sao mình lại căng thẳng như thế, cô căng thẳng tới nỗi lòng bàn tay cũng bắt đầu đổ mồ hôi. 
Giống như là… 
Giống như là làm chuyện gì sai trái không thể để lộ ra vậy. 
Loại cảm giác này khiến lưng cô chảy mồ hôi ròng ròng. 
“Chú Hoắc… chú Hoắc…” 
Lúc xe chạy gần đến nhà, Tô Nhã Kỳ thận trọng mở miệng. 
Nhưng mà người đàn ông vẫn không nói một lời, ngay cả tài xế cũng im lặng không nói gì. 
Tô Nhã Kỳ càng sợ hơn, hai tay cô nắm lấy dây cặp sách rất chặt, hình như chặt đến nỗi sợi dây cũng bị biến hình. 
Rất nhanh, xe đã ngừng lại. 
Tài xế dẫn đầu xuống xe giúp Hoắc Vũ Hạo mở cửa xe. 
Sau đó lại giúp Tô Nhã Kỳ mở cửa xe. 
Nhưng mà Tô Nhã Kỳ lại ngồi ở trong xe không dám xuống. 
“Cô chủ, đã đến nhà rồi.” Tài xế nhắc nhở. 
Tô Nhã Kỳ vẫn nắm lấy dây cặp sách không động đậy như cũ. 
Cô có chút lo lắng sợ hãi. 
Cô luôn cảm thấy trốn tránh trong không gian nhỏ này mới đủ an toàn. 
“Cô chủ!” Nhưng tài xế lại không biết ý nghĩ của cô, ông ấy gọi lần nữa, giọng nói còn lớn gấp đôi vừa rồi. 
Tô Nhã Kỳ khẽ run rẩy, cô vội vàng cúi đầu, bàn tay căng thẳng nắm lấy cặp sách xuống xe. 
Hoắc Hạo Vũ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-que-mua-cua-tong-tai-tham-sau/787312/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.