Tích Niên cũng bước tới, lúc này mới nhìn rõ chữ tiếng Anh ‘Angel’ màu đỏ như máu trên mặt bên của Lục Lục? Đó là chữ được khắc trên mặt.
“Mẹ kiếp, thứ này cũng là do người phụ nữ đó làm sao?” Trương Tiểu Quy gần như sắp gào thét lên.
Lục Lục cúi đầu xuống không lên tiếng.
Tích Niên cũng nghiến răng: “Thật quá đáng, đúng là quá đáng mà!” Chỉ là cuộc thi đua xe tốc độ mà thôi, thắng thì đã thắng rồi, sau khi chặt tay người ta ra còn phải khắc chữ lên mặt, đúng là làm nhục người ta mà.
“Chị đại, em, sau này e rằng em không thể lái xe được nữa. Em đã tàn phế rồi.” Lục Lục cũng không nhịn được bật khóc.
Trương Tiểu Quy ngồi xuống mép giường: “Mối thù này, chị đại sẽ trả cho cậu, còn tay của cậu thì chúng tôi sẽ nghĩ cách, nếu không được thì thử lắp tay giả vào. Cậu đừng lo, làm sao cũng sẽ có cách mà.”
“Lục Lục, mối thù này, mọi người cũng sẽ ghi nhớ cho cậu.” Tích Niên nói.
Lục Lục khóc lớn, đã nói nước mắt của đàn ông không dễ rơi, nhưng khi đối mặt với sự tàn tật của thể xác, sự xúc phạm đến nhân cách thì ai cũng sẽ có lúc yếu đuối.
Trên đường đi…
“Wow, chị gái đó xinh thật đấy.”
Một người phụ nữ đang đi trên đường, cô ta mang một đôi ủng cao gót màu đen, đôi chân rất dài, mặc một chiếc váy ngắn xếp ly, trên thắt lưng của chiếc váy có treo một cái mặt dây chuyền màu bạc, đó là mặt dây chuyền tiếng Anh ‘Angel’ – Dịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-yeu-nghiet/421523/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.