Không phải chứ? Đúng lúc này điện thoại vang lên, nhất định đừng là Hạ Ngôn nhé! Cô vừa cầu nguyện vừa lấy điện thoại ra. Nhìn đến cuộc gọi hiển thị trên màn hình, cô hoàn toàn từ bỏ. Là phúc hay họa, nếu là họa có tránh cũng chẳng được!
Cô nhận điện thoại: “Hạ Ngôn có chuyện gì thế, đừng có lúc nào cũng tìm tôi được không?”
“Lập tức xuất hiện trước mặt tôi ngay!”
“Địa điểm.”
“Nhà tôi.”
Giọng điệu của Hạ Ngôn nghe có vẻ cứng rắn không cho phép từ chối, người đàn ông như ác quỷ này.
“Biết rồi!” Cô cúp điện thoại, Tích Niên nằm bò trên sô pha gần như khóc không ra nước mắt. Cô đấm thật mạnh lên ghế, tại sao, tại sao, tại sao chứ!
Sau khi cô trút giận một trận lên chiếc sô pha vô tội, lập tức ngồi dậy.
‘Thôi quên đi, không còn thời gian nữa rồi, vẫn phải qua đó trước đã.
Nếu không, ai mà biết Hạ Ngôn sẽ làm gì với mình chứ.’
Tại biệt thự của nhà họ Hạ.
Tích Niên tưởng rằng mình sẽ không bao giờ tới nhà người đàn ông này nữa, cho dù chỗ này đã không còn là nơi năm năm trước nữa, nhưng tóm lại vẫn là nơi ở của anh.
Cô bước lại gần căn phòng.
Hạ Ngôn đã ngồi trên sô pha uống trà từ lâu, anh nhìn thấy cô đến, con ngươi màu xanh liếc nhìn: “Cô tới trễ rồi.”
“Tắc đường.”
“Thật không? Cô tới bằng đường nào thế, để tôi kêu người đi xem thử.” Hạ Ngôn đặt tách trà xuống.
Tích Niên hít sâu một hơi: “Tôi dùng bữa ở trên đường.” ‘Tên đàn ông đáng ghét,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-yeu-nghiet/421480/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.