Trong phòng khách dưới lầu.
“Hi, cô nhóc họ Cố!” Cung Nhược Hàn vẫy tay với Cố Tích Niên.
Tích Niên nắm tay vịn bước xuống, thực ra cũng nên cám ơn Cung Nhược Hàn đã đến đây, nếu không thì e rằng lần này thực sự khó thoát khỏi nanh vuốt ác ma của Hạ Ngôn: “Ngài Cung. Chào anh.”
“Trang phục hầu gái, không tệ đấy!” Cung Nhược Hàn quan sát Cố Tích Niên, gợi cảm mà không mất đi khí chất vốn có, điều đáng nói hơn là cô mang theo một vẻ quyến rũ bẩm sinh, là do khuôn mặt ửng đỏ đó sao?
“Trên mặt tôi có hoa sao? Anh cứ nhìn chằm chằm vào tôi.” Tích Niên sờ mặt.
“Trên mặt cô không có hoa, chỉ là rất đỏ. Đừng nói với tôi là nóng, hiện giờ cô mặc cũng không nhiều.” Cung Nhược Hàn cười nói.
Tích Niên vô thức liếc nhìn Hạ Ngôn ở bên cạnh, đương nhiên không phải nóng, nhưng không thể nói ra như vậy được: “Ngài Cung, mặt của anh cũng có chút đỏ.”
Cung Nhược Hàn nhún vai, đến gần Cố Tích Niên, ngón tay thon dài chạm nhẹ vào xương quai xanh của cô: “Không còn cách nào khác, nhìn thấy một người phụ nữ ăn mặc gợi cảm như vậy đứng ở trước mặt, có thể không động lòng sao?”
Trong câu nói này mang theo vài phần đùa vui.
“Hàn, đủ rồi.” Cuối cùng Hạ Ngôn cũng lên tiếng.
Cung Nhược Hàn liếc nhìn qua đó: “Xem ra Ngôn đang ghen nhỉ.”
“Chúng ta đang vội, đi thôi!” Hạ Ngôn không nói gì khác, chỉ sải bước ra khỏi phòng khách.
Tích Niên sững sờ, nhìn bóng lưng của anh, đang vội ư? Vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-yeu-nghiet/421481/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.