Cung Nhược Hàn chỉ ngồi trên sô pha, anh ta nhìn Tích Niên một cách thanh nhã, nở một nụ cười tươi, lúc mới đầu còn nghi ngờ cô nhóc họ Cố này, nhưng nghe thấy cô nói với Cung Lâm những lời đó, còn làm ra những hành động kia, coi như anh phục cô nhóc này rồi.
Xem ra, Ngôn đã đánh giá cô sai rồi, cô nhóc này và mẹ cô không giống nhau, cô có một trái tim ngay thẳng, không vì tiền mà dao động, trái tim rất sạch sẽ!
Đã hoàn toàn tin tưởng cô nhóc này tối qua mộng du rồi, cô không làm được loại chuyện quyến rũ đó.
“Ngày mai chúng ta có thể rời khỏi chỗ này.” Cung Nhược Hàn đột nhiên nói.
Trong miệng Tích Niên vẫn còn ngậm một cái bánh ngọt giống như bánh bao nhỏ, vừa nuốt vào vừa hỏi: “Tìm thấy Hạ Ngôn rồi?”
“Ừm, cậu ta không sao.”
“Ò…” Tích Niên gật đầu, trong mắt hiện lên vẻ mất mát.
“Cô sao vậy? Có vẻ rất mất mát.
“Bỗng nhiên cảm thấy anh ta không sao có hơi đáng tiếc. Haizz…” Thở dài một hơi.
Cung Nhược Hàn đỡ trán: “Đừng nêu ra ý nghĩ kì lạ gì, cô sẽ hối hận.”
“Ha ha…nhưng mà cũng tốt, cuối cùng cũng có thể kết thúc thân phận làm bạn gái giả của anh rồi.” Cô vươn vai, cũng không biết Tiểu Hoại thế nào.
Một đêm kế tiếp này, trôi qua yên ổn, ngày hôm sau cô và Cung Nhược Hàn cùng nhau rời khỏi nhà họ Cung, cô chú Cung còn đặc biệt ra tiễn bọn họ. Còn Cung Lâm, ngay cả bóng dáng cũng không nhìn thấy.
“Cô Cố, cô phải thường xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-yeu-nghiet/421460/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.