“Cô! Được! Được, vậy cô cũng là của tôi rồi.” Cung Lâm định ôm lấy Tích Niên.
Cô nghiêng mình một cái, đi từ trước mặt ra sau lưng anh ta, rút dao găm trong tay ra khỏi vỏ, đặt ở sống lưng anh ta: “Này, không được nhúc nhích.”
“Cô…Cô làm gì vậy? Muốn chơi trò chơi cùng tôi sao?”
“Hừ, loại người hèn hạ vô liêm sỉ giống như anh đây, chơi trò chơi cùng anh chỉ làm tôi thấy ghê tởm.” Tích Niên lạnh lùng nói, trong mắt không mang bất kỳ cảm xúc gì.
“Không phải cô vừa nói, ở bên tôi hay sao? Cô muốn nuốt lời.”
“Ừa, đúng vậy, một giây trước quả thực chúng ta ở cùng nhau rồi, nhưng một giây này thật xin lỗi, tôi đá anh rồi, cho nên chúng ta chia tay.” Tích Niên mỉm cười nói.
“Cô dám chơi tôi?”
“Chơi anh thì sao? Đối phó loại người hèn hạ như anh, cách chơi nào cũng có.” Tích Niên cười, dùng sức đè dao găm bén nhọn trong tay lên người anh ta.
Cung Lâm vốn không mặc quần áo, một lần chạm nhẹ như vậy, da lưng đều bị cắt đứt một miếng, máu tươi đỏ thắm tràn ra: “Ui, đau.”
“Đau? Loại người không tim như anh cũng biết đau ư? Ha, anh có biết chữ “xấu” viết như thế nào không? Lại dám có suy nghĩ không an phận với bạn gái của em trai mình, quả thật là dung tục!”
“Cô cái đồ xấu xa này…” Phía sau còn chưa mắng ra hết.
Tích Niên đâm dao vào thêm một chút.
“A!” Toàn bộ lời nói phía sau đều biến thành tiếng kêu đau đớn.
“Ngài Cung Lâm, tôi khuyên anh la nhỏ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-yeu-nghiet/421459/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.