"Tôi… tôi không có hại cô ta! Là do cô ta không tự trọng mà thôi! Rõ ràng là người đàn ông đã có gia đình, mà còn muốn… còn muốn…" Đối diện với ánh mắt của Thẩm Thừa Quang, cô ta không biết nên nói tiếp như thế nào nữa, mồ hôi không ngừng chảy ra trong lòng bàn tay, ánh mắt của anh ấy giống như ánh mắt của một con diều hâu trong sa mạc, bén nhọn như muốn giết người.
"Hừ! Đàn bà ngu xuẩn này, chỉ bằng những lời cô vừa nói thì người đáng chết chính là cô rồi." Thẩm Thừa Quang nói xong thì lập tức xách cổ áo Tô Gia Hân lên, bàn tay to lớn nhấc cô ta lên giữa không trung.
Chân của Tô Gia Hân đã rời khỏi mặt đất, cô ta liên tục quơ hai chân loạn xạ: "Á, anh làm gì vậy? Thẩm Thừa Quang, anh mau buông tôi ra, mau bỏ tôi xuống."
"Hừ!" Nhưng điều cô ta nhận lại chỉ là một tiếng hừ lạnh của Thẩm Thừa Quang.
"Tôi là người phụ nữ của Hạ Ngôn, nếu anh dám làm gì tôi thì nhất định Ngôn sẽ không bỏ qua cho anh, chắc chắn sẽ không bỏ qua cho anh. Thả tôi xuống dưới nhanh lên."
"Tôi đây lại muốn xem xem, rốt cuộc Hạ Ngôn sẽ vì một người phụ nữ dơ bẩn như cô mà không bỏ qua cho tôi thế nào." Thẩm Thừa Quang nói xong thì bàn tay to lớn bỗng vung lên
"A!" Chỉ nghe một tiếng kêu to, thân thể của Tô Gia Hân giống như một quả bóng cao su bị ném bay ra ngoài, rơi xuống tạo thành một đường cong parabol xinh đẹp.
"Rầm!" Tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-yeu-nghiet/421372/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.