Nghe thấy những gì bác sĩ nói, tâm trạng của Cố Tích Niên càng thấp thỏm hơn. Cô mở mắt ra thì chỉ nhìn thấy bác sĩ đang chuẩn bị làm phẫu thuật rồi, không hiểu sao cô lại cảm thấy hoảng hốt.
Từng hình ảnh loé trước mắt Cố Tích Niên giống như đang nhắc nhở cô điều gì đó, đột nhiên cô bật dậy rồi nói: “Tôi không làm nữa.”
Bác sĩ nhìn cô rồi mỉm cười.
Cố Tích Niên nhảy xuống bàn phẫu thuật, cúi đầu với bác sĩ rồi nói: “Thật ngại quá, làm phiền bác sĩ rồi.”
“Nếu cô đã mang thai rồi thì đừng nhảy nhót linh tinh nữa. Cô muốn làm một người mẹ tốt thì trước hết phải có thái độ trách nhiệm của một người mẹ tốt đã. Sau này cô cũng đừng có cái suy nghĩ muốn phá thai này nữa.” Bác sĩ là một người phụ nữ trung niên, cũng đã có con cái rồi. Bà ấy cũng từng khuyên nhủ rất nhiều người mang thai đang cảm thấy mù mờ bằng những câu như thế này.
Cố Tích Niên gật đầu rồi nói: “Tôi biết rồi, cảm ơn bác sĩ.”
Cô nhanh chóng ra khỏi phòng phẫu thuật, cảm giác đầu tiên của cô chính là cả cơ thể và thần kinh được thả lỏng, cô không còn cảm thấy không vui và nặng nề như lúc trước nữa mà cảm thấy vô cùng thoải mái nhẹ nhõm như bay.
Cố Tích Niên sờ lên bụng mình, thật kỳ lạ tự nhiên cô lại có một quyết tâm. Tuy rằng cô vẫn chưa là một người mẹ đạt chuẩn nhưng cô sẽ học từ từ.
Còn về Hạ Ngôn...
Cố Tích Niên nhíu chặt mày lại, cô sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-yeu-nghiet/421370/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.