Khi Tô Gia Hân nhắc đến đêm trên du thuyền, cho dù không nói thêm chi tiết nào nhưng cảm xúc trong mắt Hạ Ngôn thật sự đã dịu đi mấy phần.
“Anh đã hỏi bác sĩ rồi, mẩn đỏ trên người em ba bốn ngày nữa sẽ hoàn toàn biến mất. Trong thời gian này, em cứ dưỡng bệnh cho khoẻ!”
“Ừm, em biết rồi. Ngôn, cảm ơn anh đã tha thứ cho em.” Cô ta cười dịu dàng, thậm chí cảm động đến suýt chảy nước mắt. Thật là tốt quá, Ngôn thật sự tin lời cô ta. Cô ta không chỉ rũ sạch được trách nhiệm, còn đổ hết lên đầu Cố Tích Niên. Đúng là một công đôi việc, một mũi tên trúng hai con nhạn!
Hạ Ngôn không ở bệnh viện được bao lâu thì rời đi. Còn Tô Gia Hân vì mẩn đỏ trên người nên ở lại bệnh viện, cho dù về nhà tịnh dưỡng ba bốn ngày cũng có thể biến mất. Nhưng mà chữa ở bệnh viện thì có lẽ hai ngày là sẽ khoẻ lại, cô ta không muốn nhìn thấy đám mẩn đỏ ghê tởm trên người mình nữa!
Một ngày nhanh chóng trôi qua.
Khi Trương Tiểu Quy hưng phấn gọi điện thoại đến hỏi Tích Niên về thành quả thắng lợi cuối cùng, cô chỉ có thể cười nói: “Ừ, không sao nữa rồi.”
“Vậy à? Nếu thắng rồi thì sao cậu lại không vui thế?”
“Tiểu Quy, tớ...” Cô muốn nói ra việc mình đã mang thai, nhưng nghĩ lại vẫn thôi đi, tạm thời... Bỏ đi thôi.
“Sao thế?”
“Không có gì. Tiểu Quy, tớ buồn ngủ quá. Tớ đi ngủ đã nhé.”
“Ừ...” Trương Tiểu Quy cũng không suy nghĩ nhiều, cúp điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-yeu-nghiet/421369/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.