"Được rồi, không còn chuyện của mấy đứa nữa, đi ra ngoài uống rượu với đám anh em đi." Trương Tiểu Quy xua tay.
"Vâng, chị đại."
Nhà kho vốn hơi ồn ào đã trở nên lạnh vắng. Cho dù là ban ngày thì nơi này cũng bật đèn điện, Tiểu Quy cầm một cây quạt gỗ đàn hương trong tay, nhẹ nhàng phe phẩy.
"Hu hu hu hu..." Người phụ nữ bị trói dưới đất giãy giụa liên tục.
Lúc này Tiểu Quy mới đứng dậy từ trên ghế sô pha rồi bước đến, cô ấy không nhanh không chậm ngồi xổm người xuống, giật mạnh miếng vải đen trên mặt cô ta ra.
Mái tóc xoăn đã rối tung từ lâu, trên miệng Tô Gia Hân còn dán một miếng băng dính màu đen khiến cô ta không thể nói chuyện được, chỉ có thể ấp úng.
"Ấy, cô Tô, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ hả!" Trương Tiểu Quy nói châm chọc, trong ánh mắt đều là vẻ xem thường Tô Gia Hân.
Tô Gia Hân thấy được ánh sáng, lúc này cô ta mới thấy rõ người bắt cóc cô ta là ai, đây không phải người chị em tóc ngắn của Cố Tích Niên sao? Là cô ấy? Cô ấy bắt cóc mình! Nguy rồi, đây là chỗ nào? Bây giờ phải làm sao đây?
Cô ta hốt hoảng nhìn chung quanh, như đang tìm cơ hội chạy trốn và cầu cứu.
"À cô Tô này, đừng tìm nữa. Chỗ này là địa bàn của tôi, không có ai đến cứu cô đâu, cô cũng đừng mong có thể chạy khỏi chỗ này!"
Trương Tiểu Quy nói rồi xé băng dính ngoài miệng cô ta không thương tiếc.
"Hức..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-yeu-nghiet/421347/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.