*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“em rất xin lỗi, mấy ngày nay em cứ một mực ăn năn hối hận, mà anh đã rất nỗ lực. Nói thật, trong lòng em vẫn còn sợ hãi, bởi vì cuộc hôn nhân trước kia đã làm cho em nhà tan cửa nát. nhưng là….từ giờ phút này trở đi, em nguyện ý trở về làm Hạnh Nhược Thuỷ kiên cường trước đây, vì tương lai của chúng ta mà không ngừng cố gắng! anh hãy tin tưởng em, có được không?”
Một giọt lệ rốt cuộc vẫn phải tuôn ra khoé mắt, cũng không phải bởi vì đau lòng khổ sở.
người kia không trả lời, đem cô ấn vào trong lồng ngực, nhịp tim đập như sấm là đáp án tốt nhất cho cô.
Trong cuộc sống con người, chúng ta ai cũng sẽ gặp phải những khó khăn khổ sở, chúng sẽ làm chúng ta có những khoảng thời gian khó khăn. Tuy nhiên, chúng ta cuối cùng sẽ vượt qua được, đi về phía trước, tương lai tốt đẹp vẫn ở phía trước, như vậy mới không uổng công cha mẹ đã ban cho ta sinh mạng quý báu.
“ nhưng là, anh vì em mà làm nhiều việc như vậy. Chuyện của anh, em hình như không giúp được gì. em, em….” Nhược Thủy hồi lâu nói không được, không biết làm gì, không biết làm sao biểu đạt cảm thụ trong lòng.
Chợt tay cô bị anh bắt được, bị buộc ngẩng đầu lên, nhìn ánh mắt của anh, bên trong tràn đầy nghiêm túc, anh đầu tiên là thở dài một hơi. “Ưm, chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-xinh-cua-thuong-ta/831983/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.