Thành phố Z là thành thị giao lộ ba tuyến đường, không tính là đặc biệt phồn hoa, sầm uất. nhưng chính vì chưa phát triển, nên mới ít ô nhiễm, không khí trong lành mát mẻ, sống ở đây rất thoải mái.
Ở nơi này lại không có khu công nghiệp, vì vậy cũng không có công nhân gì cả. người dân cũng chân chất, an ninh trật tự cũng rất tốt.
Ngày 9 hàng tháng, nhiệt độ giảm đi nhiều, hai bên đường có nhiều cây đại thụ, cây to gió lớn, rất mát mẻ.
Đàm Bội Thi kéo tay Nhược Thủy đi dưới những hàng cây xanh bên đường, giới thiệu cho cô biết về những công trình kiến trúc ở đây. Thật ra thì cũng không nổi tiếng gì, chỉ để cho Nhược Thủy biết cửa hàng, quán ăn ở đâu thôi.
Hạnh Nhược Thủy nằm trên giường đã lâu, mặc dù sức khỏe tốt lên nhiều, nhưng vẫn còn mệt, vì thế hai người cũng không dám đi quá nhanh. Chỉ chậm rãi từ từ, tâm tình cũng thoải mái hơn.
“Sao rồi? Có phải thấy nơi này rất thoải mái, rất tốt rồi không?”
Đàm Bội Thi hít một hơi không khí trong lành, cười híp mắt quay đầu hỏi bạn tốt. Cô rất thích nơi này, vì nơi này có người cô yêu.
Hạnh Nhược Thủy gật đầu cười: “Ừ, rất tốt. không khí trong lành, không nhiều người, giao thông không đông đúc. Đúng như cậu nói, rất thích hợp để sinh sống lâu dài.”
“Vậy thì tốt. Sau này cậu sẽ ở đây, nên phải thích nó mới được chứ. Nếu không thì bảo đội trưởng mua lại nhà trên lầu hay dưới lầu cũng được, mình làm hàng xóm? Khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-xinh-cua-thuong-ta/831968/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.