*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Xem xem con thích ăn loại nào?” Nhược Thủy khom lưng ôm cậu nhóc, cho cậu nhìn menu.
“Loại này, loại này, cái này…”
Nhược Thủy lập tức bị cậu nhóc chọc cho cười, thì ra đứa bé này muốn mua hết tiệm người ta. Cô cho cậu nhóc tự chọn ba cái bánh ngọt, một ly sữa tươi và một ly trà.
Trở lại chỗ ngồi, Nhược Thủy cho cậu ngồi bên cạnh mình.
Cậu nhóc vừa nhìn thấy bà nội liền phồng má lên giận, cậu vẫn còn oán hận bà nội a~ Bộ dáng đáng yêu như vậy khiến ba người nhịn không được phải nở nụ cười.
Bánh ngọt được mang ra, Nhược Thủy lấy trà sữa và một ít bánh ngọt cho Dương Tử Vân. Sau đó lấy một ít bánh cho tiểu Phúc An, đưa muỗng cho cậu nhóc, nhân tiện sờ sờ cái đầu nhỏ của cậu.
Làm xong tất cả, Nhược Thủy mới uống trà. Vừa mới bưng ly trà lên uống một hớp, tiểu Phúc An đã kéo kéo ống tay áo cô.
“Mẹ!” Cậu nhóc nhìn cô, đưa cái muỗng cho cô.
Nhược Thủy ngẩn người một lúc mới hiểu được tiểu Phúc An muốn cô đút cho cậu ăn.
“Tiểu Phúc An, không được như vậy, phải tự mình ăn.”
Dương Tử Vân lấy muỗng từ tay Nhược Thủy nhét vào tay tiểu Phúc An. Đứa trẻ này sao lại như vậy? Bình thường ở nhà đều tự mình ăn được, sao bây giờ lại thành thế này?
Tiểu Phúc An bĩu môi, vừa làm nũng vừa giãy dụa la lối om
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-xinh-cua-thuong-ta/831969/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.