Người đàn ông ngồi ở trên ghế phòng tiếp khách, lưng thẳng tắp, ánh mắt chămchú nhìn ra cửa. Thấy Thượng Quan Sở chuẩn bị bước vào, liền đứng dậysắc mặt không đổi nói: “ Sở thiếu, làm phiền rồi”.
“Tiền tiên sinh khách khí, mời ngồi!” Thượng Quan Sở khách khí cười, nhìn Diệp Thanh Linh ngồi sau Mễ Lam Nhi.
Thượng Quan Sở ngồi ở ghế chính giữa, Diệp Thanh Linh tùy ý tìm một cáighế gần Thượng Quan Sở nhất rồi ngồi xuống. Mễ Lam Nhu lẳng lặng đứngphía sau Diệp Thanh Linh, sắc mặt tái nhợt , cúi đầu không lên tiếng.
Hai người đàn ông kia mải trò chuyện, chỉ là những chuyện lợi nhuận làm ăn.
Diệp Thanh Linh nhìn đánh giá người đàn ông, khuôn mặt lạnh khốc, ngũquan rõ ràng, khí khái đàn ông toát ra từ nội tâm. Khuôn mặt trắng nõn,đôi mắt sâu thẳm với con ngươi đen, cái mũi cao thẳng, đôi môi mỏng chothấy hắn là một người bá đạo và tàn nhẫn.Hắn đưa mắt về phía Mễ Lam Nhi, trong đó chứa tia cực nóng và bá đạo, có thể nhìn ra đối với việc MễLam Nhi đào hôn hắn vô cùng tức giận và bất đắc dĩ.
Theo như Thượng Quan Sở và Tiền Nguyên nói chuyện, Diệp Thanh Linh biếtđược Tiền Nguyên không phải chỉ là phú nhị đại (nhà giàu đời thứ 2 đócác nàng) kể từ lúc hắn sáng lập nên Thiên Nguyên, tập đoàn ngay lập tức trở thành tập đoàn đi đầu cả nước.
Diệp Thanh Linh thầm suy nghĩ, đây lại là một tên kiêu ngạo, Thượng Quan Sở tuy có phần tự đại nhưng so với vẻ lạnh lùng của Tiền Nguyên có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-quyen-ru-cua-thu-linh-ba-dao/2016091/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.