Lại đến ngày Diệp Thanh Linh phải đến tập đoàn Diệp thị họp. Diệp ThanhLinh vừa ra khỏi cửa, Mễ Lam Nhi là trợ lý của của Diệp Thanh Linh nênđương nhiên phải đi theo. Một tháng trôi qua dường như đã trở thành cáibóng của Diệp Thanh Linh nên Thượng Quan Sở cũng mặt dày đi theo.
Thượng Quan Sở chủ động lôi kéo Diệp Thanh Linh nói: "Thanh Linh, họp xong muốn làm gì?"
"Về nhà." Diệp Thanh Linh nhẹ giọng trả lời.
Lại về nhà, chẳng lẽ ngoại trừ về nhà thì không còn việc gì khác để làm? Thượng Quan Sở nhìn gương mặt trắng nõn của Diệp Thanh Linh, rồi gợi ý: "Họp xong, hay chúng ta đi núi Minh Nguyệt đi?"
"Được! Đi núi Minh Nguyệt thôi." Trương Đình Đình cười ha ha nói tiếp, cô đã được đi núi Minh Nguyệt bao giờ đâu?
"Đình Đình hôm nay được nghỉ sao?" Diệp Thanh Linh nháy mắt thản nhiên hỏi Trương Đình Đình.
"Ách, không phải. Nếu thế thì hay để lần sau đi núi Minh Nguyệt, lần sau nhé." Trương Đình Đình thấy hơi ngượng liền gãi đầu, cười ha ha.
"Nghe nói núi Đào Nguyên hoa đào nở rất đẹp, chúng ta đi xem hoa đào đi!" Thượng Quan Sở lại đề nghị.
"Đến lúc đó nói sau." Diệp Thanh Linh nói xong liền lên xe.
Trương Đình Đình thấy thế liền theo lên xe, ngồi bên cạnh Diệp ThanhLinh, đắc ý cười với Thượng Quan Sở nói: "Ha ha, Sở thiếu, lần này anhkhông nhanh rồi!"
"Tô Phi." Thượng Quan Sở lãnh đạm gọi.
Tô Phi lập tức xuất hiện, "Sở thiếu, có việc gì sao?"
"Đưa cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-quyen-ru-cua-thu-linh-ba-dao/2016089/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.