Bệnh viện của Thành phố A, trên giường bệnh Lưu Phong tỉnh lại, vô cùngkhát nước, nhìn khắp mọi nơi, tìm bóng dáng của Hàn Phỉ Phỉ. Không gặpai, hắn thử lấy ly nước cách đó không xa, nhưng thế nào cũng không đến,hắn chỉ có thể ra sức nâng hai chân tàn tật, chịu đựng những đau đớn như cắt, nhanh tay chạm đượccố nước, cơ thể nhưng không có điểm trụ, 'Ba'một tiếng liền ngã thật mạnh.
Từ WC trở về Hàn Phỉ Phỉ thấy thế, vội vàng tiến lên đỡ Lưu Phong, "Chồng, anh làm sao vậy?"
Trên mặt Lưu Phong toàn bộ đều thống khổ, không ngừng lấy tay chống sàn, "Anh vô dụng, anh là phế nhân, anh còn sống để làm gì."
Nước mắt Hàn Phỉ Phỉ lả chã chảy xuống, dùng lực ôm chặt lấy Lưu Phong, "Chồng, anh đừng như vậy, anh sẽ khỏe lại, sẽ khỏe lại."
"Em gạt anh." Lưu Phong dùng sức đẩy Hàn Phỉ Phỉ ra, cả người Hàn Phỉ Phỉ ngã ở trên sàn, khóc nhìn Lưu Phong.
"Anh sẽ không khỏe, anh sẽ vĩnh viễn là một phế nhân, một phế nhân vô dụng." Lưu Phong kích động mà tuyệt vọng.
Hàn Phỉ Phỉ nhìn sự tuyệt vọng của Lưu Phong, ánh mắt bỗng nhiên trởnênngoan độc đứng lên, "Chồng, em sẽ báo thù cho anh, em sẽ làm DiệpThanh Linh phải trả giá. Là Diệp Thanh Linh, tất cả đều là do Diệp Thanh Linh làm hại."
"Cảnh sát đều nói là ngoài ý muốn, chúng ta có thể báo thù sao? Dù biếtlà Diệp Thanh Linh bảo Thượng Quan Sở làm, chúng ta phải làm thế nàođây? Thượng Quan Sở người là chúng ta có thể động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-quyen-ru-cua-thu-linh-ba-dao/2016088/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.