Sao vẫn còn chưa tới? Mày Lâm Nhược nhíu lại, mặc bộ váy cưới, có chút mất tự nhiên ngồi giữa hai người đàn ông cao lớn, cảm thấy không khí xung quanh không đúng lắm, hai người đàn ông kia ở đây để giám sát cô sao?
Kha Trạch Liệt lái một chiếc xe đen trắng tới trước cửa tiệm áo cưới, khóe môi kéo lên mang chút ý cười lưu luyến, mở cửa xe, một chân bước ra khỏi xe. Dáng vẻ phóng khoáng và khí chất khiến các nữ sinh mê mệt, nhẹ nhàng nhanh chóng đi vào tiệm.
Đi một vòng quanh tiệm áo cưới, cũng không thấy bóng hình xinh đẹp của Lâm Nhược, anh nhíu mày nghi hoặc, trong lòng là lo lắng chưa từng có khiến anh có chút thấp thỏm không yên, lo sợ cô có chuyện gì, kéo người bán hàng đi ngang qua bên cạnh lại, liền hỏi: "Xin hỏi, cô có nhìn thấy một cô gái trẻ tuổi, để tóc ngắn, tầm hai mươi tuổi. Có vẻ lạnh lùng ít nói, nhưng bộ dáng rất đáng yêu."
Người bán hàng liếc nhìn Kha Trạch Liệt, đáy lòng nghĩ: anh ta đang khoe khoang bạn gái của mình đây mà. Sao có thể có người phụ nữ nào hoàn hảo như vậy chứ? Chuyển mắt nhìn diện mạo của Kha Trạch Liệt, vẻ hờ hững, chán ghét nơi đáy mắt lập tức được che giấu đi, nhìn đôi mắt anh không ngừng phát sáng rực rỡ.
"Tính tình lạnh lùng thì không thấy, nhưng nếu là một cô gái hoàn hảo thật ra lại có một người, tóc ngắn, nhưng có vẻ cũng là một người rất bình dị gần gũi, bộ dáng cũng rất đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-on-ton-cua-trung-ta/3064321/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.