Toàn thân Tiêu Lạc đều khựng lại, nụ cười trên môi cũng trở nên méo mó, người đàn ông này trong hoàn cảnh nào đều bỉ ổi, cô khẽ đánh thập vào khuôn ngực Lăng Bạch Ngôn.
_ Anh không thể đàng hoàng tí được không ?
_ Không thể
Chậc ! Tiêu Lạc khẽ tặc lưỡi một tiếng, quả thật cô đã cạn ngôn với người đàn ông này, Lăng Bạch Ngôn không chỉ khó chịu mà còn nắm lấy tay cô khẽ hôn nhẹ vào đó.
Cạch.
Bất ngờ người mở cửa đi vào là Vương Tư Truy, nhìn cảnh tượng đầy ngọt ngào của hai con người kia trước mặt khiến anh ta thầm khinh thường.
Khụ...Khụ..
Anh ta khẽ vờ ho vài tiếng như ngụ ý nhắc nhở hai con người kia tém tém lại. Khi nghe giọng nói này, Tiêu Lạc tức thời giật thót người vội vã đẩy người Lăng Bạch Ngôn ra.
Gương mặt cô thoáng chốc đỏ bừng bừng vì ngượng ngùng, không ngờ đang ngọt ngào với người yêu thì người khác phát hiện quả là có chút ngượng.
Lấy lại bình tĩnh, Tiêu Lạc nghiêm nghị nhìn Vương Tư Truy lên tiếng :
_ Vương Tư Truy, anh đến cũng đúng lúc lắm tôi có chuyện này muốn nói với anh
_ Có chuyện gì sao em nói đi
Tiêu Lạc khẽ trầm ngâm, việc anh ta tìm thấy Lăng Bạch Ngôn quả là cô không thể nào trả đáp anh ta, có lẽ việc cô sắp nói với Vương Tư Truy sẽ liên quan đến Thẩm Dao.
Khẽ thở dài một tiếng, một lần nữa nghiêm túc nhìn Vương Tư Truy.
_ Cảm ơn anh vì đã báo với tôi về việc tìm thấy Bạch Ngôn, tôi vì muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-dang-thuong-cua-lang-tong-bang-lanh/419796/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.