Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Kỷ Tu Nhiễm nghe nói như vậy, tựa như cười mà không phải cười mà nhìn về phía Diệp Oản Oản, trong mắt hiện ra một vẻ cưng chìu vô hình: "Lúc này mới giống cô..."
Diệp Oản Oản: "..."
"Tiểu Phong, tôi muốn hỏi cô một vấn đề." Kỷ Tu Nhiễm nhìn về phía Diệp Oản Oản, nhẹ giọng mở miệng nói.
"Vấn đề gì?" Diệp Oản Oản nói.
"Mấy năm nay, cô có vui không?" Kỷ Tu Nhiễm nói.
Nghe được lời nói này, Diệp Oản Oản yên lặng không đáp, lời này của Kỷ Tu Nhiễm là có ý gì?
"Cũng còn khá..." Diệp Oản Oản suy nghĩ một chút, mở miệng trả lời.
"Những lời này, hiện tại không cần phải trả lời tôi, chờ sau này lại nói cho tôi. Tôi còn có chút chuyện cần phải làm, đi trước!" Kỷ Tu Nhiễm nói xong, xoay người rời đi.
Chờ sau khi Kỷ Tu Nhiễm rời đi, Diệp Oản Oản hoàn toàn ngơ ngơ ngác ngác, cái gã Kỷ Tu Nhiễm này làm sao lại vui buồn thất thường như vậy?
Tóm lại tuy quằn quại nhưng tránh thoát khỏi kiếp nạn này là tốt rồi!
Lúc này, Diệp Oản Oản xoay người, nhìn về phía Đại Bạch ở bên cạnh, mặt đầy vẻ mừng rỡ. Nàng vô luận như thế nào cũng không thể nghĩ đến, chính mình lại có thể gặp lại Đại Bạch ở Không Sợ Minh tại Độc Lập Châu.
Còn không đợi Diệp Oản Oản đi về phía Đại Bạch, Beerus lại chen ngang vào, ngăn ở bên người Diệp Oản Oản.
Giờ phút này, Beerus tựa hồ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3134088/chuong-1335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.