Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
"Biết... Biết cái gì?" Kỷ Tu Nhiễm cười nhạt nói: "Những ngày cô rời khỏi Độc Lập Châu này, thì ra là đi đến Hoa quốc. Chỗ đó cũng không tệ!! Sợ cô cô độc, lúc này mới đưa một vài người bằng hữu Hoa quốc của cô cũng mang tới, hẳn là cũng sẽ không tức giận đấy chứ?"
Nghe được lời này của Kỷ Hoàng, Diệp Oản Oản nhất thời sửng sốt một chút.
Chẳng lẽ nói, Kỷ Tu Nhiễm cũng không điều tra thân phận của mình, mà chẳng qua chỉ là điều tra mình đi đến nơi nào, gặp những ai, đơn giản như vậy?
Nói như vậy, Kỷ Hoàng đem nhóm 5 người lính đánh thuê đó dẫn đến Độc Lập Châu, chỉ là vì muốn cho mình đỡ buồn một chút? Đây là cái logic quỷ thần gì vậy chứ?
Dĩ nhiên, Diệp Oản Oản cũng không ngốc, nếu như Kỷ Hoàng cũng không hề nghi ngờ gì về thân phận của nàng, Diệp Oản Oản cũng sẽ không ở không đi gây sự, chủ động nói chuyện giấu đầu lòi đuôi.
"Đúng rồi..." Kỷ Hoàng nhìn về phía Diệp Oản Oản: "Cô và Tư gia ở Hoa quốc, qua lại rất gần thì phải?"
Diệp Oản Oản: "Ặc!! Cũng còn khá, thời điểm ở tại Hoa quốc, có tiếp xúc ‘một chút’ cùng với Tư gia..."
"Ồ? Chỉ là tiếp xúc ‘một chút’ thôi sao?" Khóe miệng Kỷ Hoàng hơi hơi dương lên, treo lên một nụ cười đầy khó hiểu.
"Đúng vậy!!" Diệp Oản Oản vô cùng chắc chắc gật đầu một cái.
"Không sao, tôi cũng chỉ tùy tiện hỏi một chút thôi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3134091/chuong-1334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.