Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Lúc này, Diệp Oản Oản cũng không suy nghĩ nhiều, nhanh chóng đi lên phía trước, ôm lấy Beerus đang hăng say chiến đấu.
Beerus gầm lên một tiếng trong miệng, thời điểm con ngươi hung ác ngang ngược nhìn về phía Diệp Oản Oản, chợt im lặng lại.
"Đại Bạch!"
Diệp Oản Oản một tay ôm lấy Beerus, một tay khác ôm lấy Đại Bạch.
Tình cảnh này, khiến cho Bắc Đẩu ở một bên trợn mắt há hốc mồm, theo bản năng hướng về Diệp Oản Oản giơ ngón tay cái lên: "Trâu...
Quá trâu!! Phong tỷ, đệ trên đời này chẳng phục ai, chỉ phục mình tỷ!"
Diệp Oản Oản lại cũng không thèm để ý đến Bắc Đẩu, đứng ở bên cạnh hai con mãnh thú, không ngừng an ủi Đại Bạch và Beerus.
Hai vị này tổ tông thật sự là không hợp nhau, gặp mặt ngay cả bắt chuyện cũng không thèm, liền lao vào cắn xé nhau.
"Tiểu Hắc, ngươi ngoan ngoãn một chút, Đại Bạch mới vừa tới nơi này, ngươi không được khi dễ Đại Bạch!" Diệp Oản Oản không ngừng vuốt ve bộ lông bóng mượt của Beerus, thành khẩn nói.
"Ha ha! Phong tỷ, ngữ điệu này của tỷ, sao lại nghe như đang dạy dỗ con trai vậy hả?" Bắc Đẩu cười lớn tiếng nói: "Beerus từ nhỏ đã đi theo tỷ đến Không Sợ Minh, nơi này cũng tương đương với lãnh địa của Beerus. Loại mãnh thú này, vô cùng có linh tính, ý thức về lãnh thổ cũng vô cùng mãnh liệt, nếu đánh nhau đệ thấy cũng là chuyện bình thường!"
"Tôi còn cần cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3134085/chuong-1336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.