Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Đối với việc Cẩu Tạp Chủng có thiện ý nhắc nhở, Diệp Oản Oản chẳng qua là gật đầu đáp ứng.
Diệp Oản Oản cũng không muốn dính dáng quá nhiều. Nàng đi tới Độc Lập Châu vốn chẳng qua chỉ định đi tìm Tư Dạ Hàn, sau đó hỏi rõ chân tướng của sự thật, dẫn Tư Dạ Hàn cùng nhau trở về Hoa quốc. Ai ngờ đâu, sau khi đi tới Độc Lập Châu, mọi chuyện đều đã vượt quá tầm kiểm soát của mình, càng lún càng sâu, không cách nào thoát thân được.
"Cẩu gia, anh không sáng lập bất kỳ thế lực nào sao?" Diệp Oản Oản nhìn Cẩu Tạp Chủng, vô cùng tò mò.
Người đàn ông trước mắt này, nghe nói có thực lực tuyệt đối!! Nhất là tại loại địa phương như Độc Lập Châu, không cách nào sử dụng súng ống, hơn nữa cũng không bị ràng buộc nhiều bởi luật pháp, giá trị vũ lực liền tương đương với đại biểu hết thảy. Với khả năng của Cẩu Tạp Chủng, vì sao không sáng tạo thế lực của mình, tạo ra vương quốc của riêng mình?
Nghe Diệp Oản Oản nói như vậy, Cẩu Tạp Chủng hơi sững sờ, sau khi trầm tư một lát, mở miệng nói: "Tại sao phải sáng tạo thế lực? Mời chào một đám phế vật vô dụng, có ý nghĩa gì đâu?"
Lời này của Cẩu Tạp Chủng vừa nói ra, Diệp Oản Oản chẳng biết đáp lại thế nào. Chỉ sợ ở trong mắt Cẩu Tạp Chủng, trừ chính anh ta ra, tất cả mọi người đều là phế vật...
Thật là cuồng vọng đến tận xương tủy!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3134057/chuong-1351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.