Biên soạn: Đức Uy - truyentop.net
---
Nếu như Cẩu Tạp Chủng nguyện ý ra tay đối phó A Tu La, vậy mình há chẳng phải là thoải mái lăn lộn rồi sao?
Đến lúc đó Võ Đạo Liên Minh Công Hội chi ra gấp ba lần tiền, chính mình cho Cẩu Tạp Chủng một nửa, còn dư lại một nửa…
"Không có hứng thú." Cẩu Tạp Chủng thờ ơ nói.
"Có rất nhiều, rất nhiều tiền!" Diệp Oản Oản lập tức mở miệng.
"Bao nhiêu tiền?" Cẩu Tạp Chủng nhìn về phía Diệp Oản Oản.
"Có chừng số này..." Diệp Oản Oản lập tức đưa mấy ngón tay ra.
"Tôi đối với thế lực bên ngoài không có hứng thú, cũng sẽ không nhúng tay vào, nếu không, cô cho là Không Sợ Minh có thể lưu lại đến hôm nay à?" Cẩu Tạp Chủng hướng về Diệp Oản Oản nói.
Diệp Oản Oản: "..."
Thì ra, cái gã Cẩu Tạp Chủng này không phải là hạ thủ lưu tình đối với Không Sợ Minh Chủ, mà người ta là hoàn toàn không có hứng thú ra tay đó nha!
"Diệp cô nương, cô hẳn không chỉ là người bán cửa đi?" Bỗng nhiên, con ngươi thâm thúy của Cẩu Tạp Chủng, nhìn về phía Diệp Oản Oản.
Nghe vậy, Diệp Oản Oản bỗng nhiên có chút chột dạ, chẳng lẽ mình đã bị lộ rồi sao?
"Cô trừ nghề bán cửa ra, hẳn còn làm “cò” trung gian. Mỗi khi các thế lực tuyên bố nhiệm vụ lớn, cô chuyên giới thiệu người để nhận nhiệm vụ, sau đó ăn tiền hoa hồng, tôi nói có đúng không?" Cẩu Tạp Chủng tiếp tục nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngot-ngao-co-chut-bat-luong/3134055/chuong-1352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.