"Xin tự giới thiệu...tôi là tình đầu của Trần Duật."
Tuyết Mai nở nụ cười lạnh, chờ đợi phản ứng của Hạ Nghiên.
Hành lang bệnh viện vào thời khắc ấy đột nhiên yên lặng không một bóng người.
Âm thanh tí tách từ đâu vọng lại khiến cho khung cảnh có phần âm u quỷ dị.
Tuyết Mai đứng thẳng người còn Hạ Nghiên lại ngồi đó yên lặng ngẩng mặt lên nhìn cô ta.
Khóe môi cô hơi nhếch lên, trước cái nhìn đăm đăm của Tuyết Mai cô đột nhiên đứng lên, dáng người lúc này so với Tuyết Mai còn nhỉnh hơn một chút.
Sắc mặt Hạ Nghiên thay đổi 180 độ so với ban nãy nhìn không ra là cùng chung một người, cô tiến lên một bước Tuyết Mai lại lùi một bước Hạ Nghiên cứ tiến tới áp sát Tuyết Mai đến chân tường phía sau.
"Haha..."
Từ cổ họng phát ra tiếng cười khẽ, Hạ Nghiên nhìn cô ta đang trong bộ dạng kinh ngạc mà tỏ ra thích thú.
Cô híp mắt, nhìn ngắm Tuyết Mai như đang thưởng thức món đồ chơi mình vừa mua được, cuối cùng tặc lưỡi cảm thán.
"Nhìn xem...cô sợ rồi."
"Dũng khí lúc nãy bay đi đâu mất rồi...Tuyết Mai?"
Giọng cô không lớn còn mang theo âm thanh khàn khàn khiến lời của cô càng thêm quái gở.
Hạ Nghiên này hoàn toàn khác với Hạ Nghiên lúc trước.
Tuyết Mai bị cô dọa đến mức hồn phách bay mất, tâm trí rối loạn cuối cùng lại nhờ tiếng cười khẽ của Hạ Nghiên kéo về.
"Cô...cô...cô không bị bệnh?"
"Hạ Nghiên cô giả bệnh?"
Trong mắt Tuyết Mai lóe lên, nhưng rất nhanh liền bắt được trọng điểm trong chuyện này.
Haha,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngoc-cua-chu-tich-yeu-nghiet/164199/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.