"TRẦN DUẬT LÀ CỦA TÔI!"
"..."
Đào Tuyết Mai sững sờ, ngay tức thì trừng mắt nghiến răng gằn từng chữ:
"Hạ Nghiên, tôi nhất định sẽ khiến cô hối hận!"
"Khốn kiếp!"
Trước khi khuất bóng, Hạ Nghiên vẫn kịp thấy khẩu hình miệng của Tuyết Mai, từng câu từng chữ mà Tuyết Mai nghiến răng nghiến lợi nói ra cô đều thấy được.
Ai chà chà, khẩu khí lớn thật!
Hạ Nghiên trong lòng tràn ngập mong chờ đối với lời nói này của Tuyết Mai, cô làm mặt quỷ lè lưỡi với cô ta hai tay ôm ghì lấy cánh tay của Trần Duật ngạo nghễ rời đi.
Muốn đấu với cô sao?
Để xem cô làm được trò trống gì, tốt nhất đừng giống những loại phụ nữ chỉ có cái mã bên ngoài mà không có não.
Đào Tuyết Mai tôi rất mong chờ, đừng làm tôi thất vọng.
Khóe môi nhếch lên, Hạ Nghiên dụi đầu vào cánh tay hắn làm nũng, trong thâm tâm ngập tràn hứng thú cùng chờ mong.
Còn về Hạ Nghiên, cô chính là một ẩn số lớn nhất trong chuyện này.
Mặc cho bọn họ quay vòng vòng, Hạ Nghiên vẫn thích thú chơi đùa bọn họ, nhưng có một điều trong chuyện này tình cảm của cô dành cho Trần Duật là thật lòng.
Cô yêu hắn, yêu từ cái nhìn đầu tiên.
"Suy nghĩ cái gì mà thất thần vậy?"
Trần Duật nghiêng đầu sang, mày nhếch lên nhìn cô đăm đăm.
Hắn chú ý từ lúc cô lên xe đên giờ liền giữ im lặng, ngoan ngoãn lạ thường. Nếu là bình thường chắc chắn cô đã líu ríu như chim sẻ nhỏ rồi.
Hạ Nghiên cúi mặt cười cười, cô lắc đầu đáp:
"Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ngoc-cua-chu-tich-yeu-nghiet/164200/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.