Với sự lạnh lùng và đôi mắt sắt bén, anh nhìn Kiều Lung Mẫn, lúc này cô ta bắt đầu sợ hãi. 
"Vô là ai mà lại dám ăn nói như vậy với vợ của tôi hả, cô ấy là người phụ nữ của tôi, chỉ tôi mới được bắt nạt, chỉ với cô mà cũng có quyền đụng chạm vào cô ấy à." 
"Sau này, tốt nhất cô đừng bén mảng lại gần vợ của tôi nữa, nếu không thì đừng trách tôi vô tình." Anh cảnh cáo cô rồi dắt tay Lung Nhi bước đi. 
Kiều Lung Mẫn đứng dậy, vô cùng tức giận nghĩ rằng sẽ không để yên cho Lung Nhi. 
Kiều Lung Nhi lúc này còn lơ ngơ với những câu hỏi ở trong đầu. 
"Lúc nãy anh ấy kêu mình là vợ sao? Anh ấy quan tâm mình à? Anh ấy đã bảo vệ mình? Hay chỉ là do diễn kịch?...." Những câu hỏi này chỉ có Doãn Tư Cương mới có thể trả lời được. 
Đi một hồi, anh bỗng dừng lại, anh dừng lại đột ngột đã khiến cô phản ứng không kịp mà đụng vào người anh. Cô liền xoa đầu, anh chợt nắm chặt lấy tay còn lại của cô và nói. 
"Cô luôn đứng yên để cho người khác bắt nạt như vậy sao? Nếu không có tôi thì sẽ như thế nào đây?" Anh hỏi cô. 
Quả thật là như vậy, từ trước giờ cô luôn đứng yên mặc người khác đánh, chửi, cho dù có phản kháng cũng chẳng làm được gì nên giờ cô cũng đã quen. 
Anh hỏi vậy, cô không biết phải trả lời thế nào. 
Anh nói tiếp. 
"Sao cô lại im lặng hả? Tôi nói cho cô biết, bây giờ thân phận 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-mu-bi-ghet-bo/832991/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.