Sáng hôm sau như kế hoạch ba anh nên xe đi đến nhà của Hàm Nhiên. Trời không thương ba anh nên đổ mưa lớn làm đường trơn và lầy, xe của ba anh bị kẹt giữa đường.
- Xong rồi. Xe bị lầy không đi được rồi. Giờ phải làm sao đây sếp?
- Còn làm sao nữa tìm nhà trú mưa trước, ở đây không có khách sạn.
Ba anh đội mưa xuống xe, vừa xuống xe thì thư kí Hứa dẫm ngay vào bãi phân bò.
- Á....
- Cậu bị làm sao vậy?
Cẩn Nam là người nên tiếng hỏi thư kí Hứa.
- Huhu... biết vậy em không về với sếp đâu. Chân em.
Hai anh cùng nhìn xuống chân thư kí Hứa.... Hai anh không nhịn được cười vì chân anh ta dính...
- Ha... ha... Cậu đúng là có lộc đó
- Anh còn nói sao sếp. Vì anh em mới bị như vậy.
Bắc Khải vừa buồn cười thư kí của anh nhưng cũng có chút âu lo vì cứ như này thì không ổn.
- Thư kí Hứa. Hay cậu lấy điện thoại của cậu gọi cho Hàm Nhiên đi vì nếu tôi gọi cô ấy sẽ chắc chắn không nghe máy.
- Được được sếp...
Thư kí Hứa bắt đầu lấy điện thoại gọi cho Hàm Nhiên. Hàm Nhiên đang nấu cơm thì thấy điện thoại mình reo, cô ngó nhìn thì thấy số điện thoại thư kí Hứa.
- Alo... anh có chuyện gì không?
- À... Hàm Nhiên à... chúng tôi đi đến nhà cô nhưng mà trời mưa to quá nên xe bị kẹt. Tôi đang ở...
Thư kí Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-me-toi-chon/2869635/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.