Trên chiếc thuyền gỗ của hồng trần, nước tựa định mệnh, gió tựa duyên phận, đưa kiếp người rong ruổi lênh đênh.
Xuyên qua sương đêm, băng qua nắng tà, ta hỏi người: lạc trôi đã bao lâu?
Mắt đưa tình, nhìn hồng trần duyên bạc, tâm khẽ khàng, nỗi tương tư si mê.
Hất tay phủi bụi trần vương trên mi mắt, thân tơ lụa phất phơ nơi đỉnh thuyền, ta nhắm mắt ngẫm nghe gió trời xuyên tạc.
Lòng nặng tình ngoan độc trở về từ đáy cốc, tay chưa nâng ly sầu, miệng chưa uống đắng cay.
Mà lòng đã say.
Thoáng bên tai, lời người ru trong mộng mị.
Ta hồi tỉnh, mới biết mộng mị là trần gian.
Khả Vi cảm giác thân thể như đang ở trên một chiếc thuyền gỗ, lạc trôi lênh đênh trên mặt hồ mênh mông, gió thổi làm lay chuyển đất trời, xung quanh chìm đắm trong bóng tối bao la.
Bỗng nhiên, một làn gió lớn xuyên qua khe hở nhỏ, phát ra tiếng réo rít dị thường, hất lay mái tóc Khả Vi. Cô khe khẽ mở mắt, vài giây trôi qua, cô mới nhận ra bản thân đang ngửa người nằm trong một không gian nhỏ mờ tối. Vài đường ánh sáng mảnh khảnh phát ra từ những nút điều khiển trước mặt. Lúc này âm thanh du dương êm ái vẫn đang truyền đến, Khả Vi hiểu ra, những lời lẽ theo đuổi mình vào trong giấc mơ vừa rồi, chính là từ bài hát Thuyền Mộng này. Cảm nhận có một làn gió khác đang lùa vào, Khả Vi bất giác nheo mắt ngước nhìn lên, phát hiện ra cửa sổ trời trong xe đang hé mở, màu kính trong suốt giúp cô thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-luat-su-cua-tong-tai-mafia-trai-tim-cua-soi/1281338/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.