Chốt cửa xoay vòng, cánh cửa phòng ngủ chầm chậm mở ra, Khả Vi lặng lẽ nhón đôi chân lên, rón rén đi ra ngoài. Cho đến khi cánh cửa được cô cẩn thận kéo đóng trở lại, phát ra một tiếng "cạch" cực khẽ, cô mới ngẩng đầu lên. Sau đó liền giật mình, rồi ngây ngốc đứng yên tại chỗ nhìn một người.
Ở phía đối diện phòng ngủ, Từ Trấn Khiêm đang đứng tựa lưng vào bức tường ở hành lang. Trong tay anh hờ hững cầm ly rượu, không chút động tĩnh gì mà đứng đó. Cứ như vậy mà nhìn cô. Đáy mắt anh đặc biệt tĩnh lặng, gương mặt vô cùng lãnh đạm, như là đã đứng đó nhìn cô từ rất lâu rồi. Thời gian giống như là đã dừng lại. Mặc cho cô đang có chút thảng thốt, ngẩn người nhìn anh.
Vài giây sau Khả Vi thấy anh để ly rượu xuống trên chiếc bàn bên cạnh, cất bước đi đến. Cô vội bước thêm một bước, giây kế tiếp đã bị ai đó kéo vào trong lòng. Anh ôm cô, cử chỉ chậm rãi mà dứt khoát, âm giọng trầm thấp vang vọng dưới ánh đèn vàng xa hoa.
"Hôm nay có mệt không?"
Khả Vi đến lúc này mới dám tin, cô không phải đang gặp ảo giác. Khẽ đưa đôi tay lên giữ lấy lưng áo anh, cô muốn nói là mình không mệt. Nhưng không hiểu sao, bỗng dưng trong lòng có chút yếu đuối.
"Không mệt..lắm..."
Khả Vi ngước mặt lên.
"Còn anh? Hôm nay thế nào?"
Khóe môi Từ Trấn Khiêm nhếch lên, nụ cười dịu dàng.
"Anh không mệt."
Khả Vi lặng lẽ áp đầu vào ngực anh.
"Anh đứng đây đã lâu chưa?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-luat-su-cua-tong-tai-mafia-trai-tim-cua-soi/1281337/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.