Sau khi tất cả mọi người rời đi, nhà thôi miên nhìn tình hình của Ôn Ninh, sau đó anh ta liền nhíu mày.
“Thế nào rồi?”
“Nỗi ám ảnh hiện tại của cô ấy quá sâu, nếu vẫn muốn xóa đi trí nhớ, e rằng sẽ gây ra phản ứng dữ dội.”
“Vậy thì… phải làm thế nào đây?”
Hạ An Bình không ngờ mọi chuyện lại phức tạp đến vậy, nghiêm khắc rút điếu thuốc trong tay ra.
Nếu trong quá trình thôi miên gặp phải sự loại trừ mạnh mẽ, thì khả năng thất bại sẽ tăng lên rất nhiều.
Nếu có chuyện gì xảy ra với Ôn Ninh… thì Hạ An Bình dù có chết cũng không thể tha thứ cho bản thân.
“Hiện tại cô ấy bị ám ảnh bởi điều gì?”
Hạ An Bình nhíu mày, là cái gì đây… Anh liền nghĩ đến đứa bé, nhưng có một phỏng đoán càng thâm sâu hơn nữa, mà anh không dám nói ra.
Hiện tại thì Ôn Ninh có thực sự buông bỏ Lục Tấn Uyên chưa?
Trên thế gian không có tình yêu tự dưng mà đến, cũng không có mối hận nào mà không có lý do, và nỗi hận của cô chính là bởi vì Lục Tấn Uyên đã làm tổn thương mình, hay là vì yêu mà hận mới là lý do mạnh mẽ hơn, về điều này thì Hạ An Bình cũng không biết rõ. Tuy nhiên, anh hy vọng rằng Lục Tấn Uyên có thể thực sự bị xóa bỏ hoàn toàn khỏi tâm trí của Ôn Ninh.
“Nếu như có thể tìm ra cách để cô ấy tạm thời mất cảnh giác, thì tỷ lệ thành công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-lung-cua-tong-giam-doc-than-bi/2658475/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.