“Ôn Ninh? Con thế nào rồi?”
“Ôn Ninh, con bị sao vậy? Đừng làm %3D mẹ sợ, nói chuyện với mẹ đi con.”
Bạch Linh Ngọc nghẹn giọng, nhìn về phía khung cảnh yên ắng trước mặt, ngoại trừ tiếng rơi điện thoại vừa rồi, thì hoàn toàn không có một tiếng động nào, lòng bà cảm thấy lo lắng nhưng không làm được gì, chỉ có thể bất lực gọi tên Ôn Ninh…
Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra với con gái bà ấy?
Nghe thấy động tĩnh trong phòng, Hạ An Bình lập tức bước vào.
Khi bước vào phòng, mắt anh lập tức trừng lớn. Ôn Ninh đã ngã xuống đất, dường như vẫn còn chút ý thức, cô muốn nhặt chiếc điện thoại bị rơi xuống đất lên, nhưng lại không còn chút sức lực nào mà ngã xuống giường lần nữa.
Hạ An Bình chạy đến bên cạnh Ôn Ninh rồi nắm lấy tay cô, nhiệt độ lạnh lẽo khiến lòng anh bối rối hơn.
“Ôn Ninh, đừng lo lắng, anh sẽ gọi bác sĩ tới ngay.” Người đàn ông ấy đau khổ nói. Truyện Đoản Văn
“Điện thoại…”
Ôn Ninh khó khăn mấp máy môi, vừa rồi nghe xong chuyện của đứa nhỏ thì đột nhiên cô cảm thấy đau nhói từ trong ra ngoài.
Cô không thể đáp lại tiếng gọi đầy sốt ruột của mẹ mình.
Hạ An Bình ngay lập tức nhấc máy.
Nghe thấy tiếng vừa khóc vừa la hét của Bạch Linh Ngọc bên trong điện thoại thì trong lòng anh bắt đầu cảm thấy hụt hẫng và khó chịu.
“Bác gái, con ở đây, không sao cả…” “An Bình, con nhất định phải chăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-lung-cua-tong-giam-doc-than-bi/2658477/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.