Tần Mộ Bạch tiếp tục đi về phía trước, Thi Hạ theo phía sau, anh ta không mở miệng nói chuyện, Thi Hạ cũng hiểu ý nên không hỏi chuyện gì.
Thi Hạ nghĩ, khi anh ta muốn nói, anh ta sẽ chủ động nói.
“Thật ngại quá, đã làm lỡ thời gian đi làm của em cùng anh tới đây xem mắt rồi.”
Giọng nói của Tần Mộ Bạch mang theo nụ cười, môi của Thi Hạ cũng khẽ nhếch lên.
May mà tâm trạng của anh ta không tệ như cô nghĩ, nhưng mà người đàn ông vừa nãy chắc cũng đã làm tổn thương đến Tần Mộ Bạch rồi.
“Không sao, đúng lúc cũng đang bận, em cũng muốn bình phục tâm trạng một chút.”
Tần Mộ Bạch quay đầu, nhìn Thi Hạ, “Dạo này tâm trạng em cũng không tốt sao?”
Anh ta không nhịn được nghĩ tới đêm Valentine kia, chắc là Thi Hạ rất đau lòng, cho nên, tâm trạng của cô không tốt, là do Lệ Cảnh Diễn ?
“Cũng bình thường, vẫn luôn là tâm trạng đó.”
Dáng vẻ không hề gì kia của Thi Hạ, thật ra, tâm trạng của cô thế nào cũng đâu quan trọng, không phải sao?
“Em có nghĩ qua sẽ cùng Lệ Cảnh Diễn đi tiếp chưa?”
Đột nhiên Tần Mộ Bạch hỏi vấn đề này, Thi Hạ sững người.
Cô và Lệ Cảnh Diễn, cùng nhau đi tiếp…
Cô không biết, cô không biết là sẽ cùng Lệ Cảnh Diễn bước tiếp hay không.
“Em không biết, chuyện tương lai không ai nói trước được, haha…”
Thi Hạ cười khổ, ít nhất, giờ cô vẫn không nhìn thấy hy vọng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466502/chuong-489.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.