Thi Minh Thành im lặng một chút, không nói gì, sau đó gật đầu, xem như đồng ý.
Chắc hẳn Thi Hạ cũng không có khả năng trở lại.
“Con làm cho tốt, quản lý một công ty không phải chuyện đơn giản.” Thi Minh Thành nhìn con gái.
Thi Thi hừ lạnh một tiếng, đương nhiên cô ta sẽ làm tốt, hơn nữa, còn làm tốt hơn Thi Hạ!
Chuyện đồ đê tiện Thi Hạ có thể làm được, đối với cô ta, không phải là một bữa ăn sáng sao?
――
Trên bàn cơm nhà họ Lệ.
“Hạ Hạ, rời Thi Nhuận Trân Châu thì thôi, mẹ đã sớm cảm thấy nơi đó không thích hợp với con, đúng lúc có thể đến chỗ Cảnh Diễn, giúp đỡ nó.”
Hiển nhiên Tô Giai Kỳ rất ủng hộ Thi Hạ rời Thi Nhuận Trân Châu.
Nên rời cái nơi quỷ quái đó từ sớm rồi.
Lệ Cảnh Diễn cũng nói: “Con đã để Hạ Hạ nộp hồ sơ lý lịch vào tập đoàn Lệ Thị rồi.”
Nhưng nghe thấy con dâu phải đi theo quy trình bình thường của công ty, phản ứng đầu tiên của Tô Giai Kỳ là, con trai làm việc thật vô dụng!
“Tập đoàn Lệ Thị là của nhà, nộp hồ sơ lý lịch cái gì!”
Lệ Cảnh Diễn mím môi, được rồi, quả nhiên là đãi ngộ khác nhau.
Anh nhớ rành mạch, lúc anh vào tập đoàn Lệ Thị, con đường rất nhấp nhô!
“Con nhớ rõ lúc con mới vào tập đoàn Lệ Thị, mẹ bảo con làm từ vị trí cơ bản nhất làm lên, vì sao Hạ Hạ lại không được.”
Tô Giai Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466457/chuong-444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.